Chương 14 - Suy tư

132 5 0
                                    

Hai người kia cũng không khó tìm, cầm vợt cầu lông hoặc là chơi bên ngoài sân tập, hoặc là trong phòng thể dục.

Mà với thời tiết hiện tại, đại đa số người sẽ chọn đi đến phòng thể dục.

Thời điểm Bùi Tẫn mang người tiến vào phòng thể dục mang tới náo động không lớn không nhỏ.

Hắn mang theo khí lạnh trên mặt, đằng sau là vài huynh đệ nhìn rất khó dây vào, trên tay lôi kéo Kỷ Thư trắng trẻo non nớt, nhìn thế nào cũng biết đến tìm đến chuyện.

Trên thực tế, hắn đích thật cũng là tới tìm chuyện.

Tên lớp 12 ban nãy làm khó dễ chỉ cảm thấy ngày hôm nay đánh không sảng khoái lắm, cầu không đón được mấy trái lại phải đi nhặt suốt, khom lưng mấy lần đã thở hồng hộc.

Lại là một lần vung vợt, nhưng lần này lại không thành công.

Không xa nơi hắn đang cầm vợt, có một người trầm ổn, bàn tay to lớn mạnh mẽ cầm ở phần đầu của vợt, cứng rắn đè cây vợt xuống.

Nam sinh lớp 12 trong lòng nhảy dựng, nhìn về phía chủ nhân của bàn tay, đồng tử trong nháy mắt trợn to.

Khuỷu tay không tránh khỏi mà bắt đầu phát run, vợt rơi vào trong tay tên còn lại.

Bùi Tẫn liếc nhìn hắn một cái, thần sắc tự nhiên, nhếch môi nói: "Lý Ngật, lâu không gặp."

Lý Ngật đầu đầy mồ hôi, chỉ cảm thấy trái tim mình như bị một bàn tay vô hình nghiền ép, hắn thấy phía sau Bùi Tẫn là Kỷ Thư - là người vừa bị hắn giành vợt.

Nghĩ đến lời khuyên của đứa bạn, nhớ tới lời nói không có chút liêm sỉ nào của mình, mặt Lý Ngật thoắt cái trở lên trắng bệch.

     ...

Lý Ngật so với trong tưởng tượng còn bị kinh sợ hơn, Bùi Tẫn chỉ hỏi thăm hắn một chút thôi mà hắn đã sợ đến muốn tè ra quần, trả lại vợt không nói làm gì, còn khom người mấy lần để tỏ vẻ áy náy.

Thế nhưng Kỷ Thư cũng không muốn chơi nữa, cậu cùng Bùi Tẫn đi dạo một vòng quanh sân tập, trong lòng có thật nhiều nghi vấn.

Ví dụ như.

Tại sao Lý Ngật lại sợ hắn như vậy?

Chuyện này kì thật không phải trọng yếu nhất, quan trọng là...muốn nói một tiếng cảm ơn với hắn, cảm ơn hắn vì mình mà ra mặt.

Dù sao từ trước đến giờ, xưa nay không có một người nào như thế, nhạy cảm phát hiện ra cậu không đúng, sau đó lập tức đi giúp cậu, cũng không ai có thể khiến cậu có niềm tin như thế, cảm thấy rằng nhất định người này sẽ đứng sau lưng mình.

Bùi Tẫn lười biếng cùng Kỷ Thư đi vòng vòng sân tập, trong lòng có cảm giác đôi tình nhân nhỏ ở sân trường nói chuyện yêu đương vụng trộm, cái cảm giác này làm tâm tình của hắn dị thường tốt.

"Lý Ngật trước đây cũng rất khốn nạn," Bùi Tẫn giải thích, "Cho nên tôi từng giáo huấn tên đó."

"Ồ." Kỷ Thư nhỏ giọng trả lời.

Cài này cũng không khó đoán, từ phản ứng của Lý Ngật cũng có thể nhìn ra được.

"Cảm ơn cậu." Kỷ Thư nói thêm.

[Edit | Đam mĩ] Tuỳ Tùng - Nhất Chích TươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ