x

308 45 0
                                    

ánh lửa bập bùng cháy từ ngọn đuốc này đến ngọn đuốc khác cho đến khi căn phòng rộng gần trăm thước sáng bừng. có hàng tá kệ với một đống đồ lỉnh kỉnh chất đầy, nhiều đến mức nếu nó mà đổ ập xuống thì phép thuật có khi cũng không ngăn được. hắn xiết chặt lấy cổ yeji, giật lấy cây đũa phép của nó, bẻ đôi. yeji thấy trái tim mình như rớt xuống ở đâu đó gần dạ dày, ở chung với một pháp sư nguy hiểm và đũa phép thì bị hủy. hắn chọc đũa của hắn vô cổ họng yeji, đi sát đằng sau nó, lúc này có vẻ như đa quả dịch đã hết tác dụng, giọng hắn eo éo, không còn ồm ồm nữa và mấy ngón tay đang xiết cổ yeji cũng trở nên thon dài hơn.

"đây là đâu?"

"kho của sở bảo mật, chứa nhiều đồ mà tụi bây thậm chí còn không thể tưởng tượng ra nổi."

"ông đột nhập vô đây làm gì?"

"kiếm đồ. một ravenclaw hẳn là luôn đầy thắc mắc rồi. tao hiểu. tao hiểu. từ giờ cho đến khi tụi nó mò được vô đây còn kha khá thời gian, sau mình không tâm sự một chút nhỉ, để tao có thể tận hưởng gương mặt thích thú của mày khi biết được tao là ai."

hắn buông cổ yeji ra, gọi nó quay đầu lại. yeji từ từ xoay người, chứng kiến cảnh ông thần sáng luôn đi theo tụi nó đang dí đũa vô họng mình.

"chào hwang yeji."

yeji cố gắng không bày ra nét mặt ngạc nhiên, nuốt nước miếng vài lần, xem xét kĩ vẻ khoái trả trên gương mặt đó. một đống câu hỏi bật ra trong đầu, hắn biết yeji đang rối rắm.

"vì sao tao không bắt cóc tụi bây ngay lúc đó á hả?"

yeji không phải đứa giỏi bế quan bí thuật, môn học đóng tâm trí lại không cho người ta đọc được mình đang nghĩ gì. và nó chắc chắn là thằng cha này rất giỏi vụ đọc suy nghĩ người khác, chiết tâm trí thuật. 

"vì thứ mà tao cần chưa có làm xong. hwang yeji, mày đâu có biết cha mày lỗi lạc như thế nào đâu hả? không phải mớ tầm xàm ba láp thần sáng mạnh nhất hay cái gì đó."

"ý ông là sao?"

"đó thấy chưa. ba mày là người làm ra cái xoay thời gian."

mặt yeji thuỗn ra, tay chân rụng rời, nó biết hắn không nói dối, không cần phải thế.

"vậy thì sao?"

"thì sao hả? con gái của ba mày mà không nhận thức được việc cái xoay thời gian có thể làm được những điều tuyệt vời thế nào hả?"

"lần trước ông đột nhập vô đây. đáng lẽ ông đâu có cần phải dày công tới mức này"

"mày chưa bao giờ lên kế hoạch. phải rồi, một đứa được đẻ ra sau chiến tranh thì làm gì cần đến kế hoạch. tao phải dò la rất nhiều ngày, nhiều tháng, lang thang đi lại, quăng mình vô mấy chốn hiểm nghèo, suýt chột một con mắt để lân la được tới gần ba mày, trở thành tay sai đắc lực cho ổng, rồi tao phải mắc công dụ dỗ cái thằng đần kia-"

"hyunjin?"

"đúng rồi. mày khôn hơn ba mày đấy. ổng không dám kêu người tới đây, sợ người trong bộ biết vụ cái xoay thời gian."

ryeji / wizardyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ