16. Rốt cuộc chị là ai?

1.1K 94 9
                                    







Lái xe một đoạn đường dài mới dừng lại. Karina nhẹ nhàng xoay đầu nhìn người ta, ai đó đang ngủ thiếp trên xe. Liền an ổn ngã vào lưng ghế, ngắm nhìn một cách thư giãn. Ngón tay kiêu sa động đậy, nhích đến chỗ giàn loa ấn nhẹ, bài hát lãng mạn vang lên êm êm.

Chợt cảm thấy cả cuộc sống gói gọn có bấy nhiêu thôi, người ngồi bên cạnh. Cô ấy như thiên thần bước ra từ truyện hay là câu truyện cổ tích nào đó xa vời... Chợt một ngày đẹp trời, có cô ấy trong vòng tay, như đang mơ.

Đôi chân mày Karina dần giãn ra, khoé môi cũng giãn nụ cười rạng rỡ, thì ra trộm ngắm người mình yêu ngủ say, quả thật cũng là cảm giác rung động lòng người.

Có điều, cô gái nhỏ bé này, lúc đang ngủ mà đôi mày còn nhíu lại đề phòng, chốc chốc giật mình, có lẽ cô ấy vừa trãi qua giây phút hãi hùng nên mới phản xạ tự nhiên như thế. Lòng lại dâng cảm giác xót xa, nếu ở buổi tiệc chú ý một chút thì cô không xảy ra chuyện rồi.

Minjeong khe khẽ trở mình, như muốn tìm một tư thế ngủ thoải mái hơn, nhưng không gian chật hẹp này làm cô thoát ra luôn khỏi giấc ngủ ngon. Đôi hàng mi đang buông rũ từ từ mở ra, hé lộ con ngươi nâu thẫm...

- Đến nơi rồi sao? - Cô nhận thấy xe đã dừng, người bên cạnh đang nhìn mình chăm chú, có chút ngượng ngùng, quay đi.

- À ừm... Đến nãy giờ rồi, thấy em ngủ ngon nên không gọi.

- Ừ, vậy sao? Thôi tôi về. - Cô đáp giọng còn ngáy ngủ, nhìn quanh quẩn thì đây đúng là phía sau khách sạn mình ở.

Minjeong đưa tay định mở cửa bước xuống, chợt cảm nhận tay mình bị một bàn tay khác nắm chặt giữ lại, ấn nhẹ xuống ghế. Cô ngơ ngác nhìn lên, gương mặt chị ta vẫn bình thản nhìn cô say đắm, giống như không hề dụng sức giữ tay cô.

Cô mở miệng muốn hỏi gì đó nhưng chưa kịp, người kia đã kéo mạnh một cái làm Minjeong ngã về phía chị ta, cánh môi anh đào theo lực kéo trờ tới, đậu vào ngay bờ môi cong sẵn đón lấy môi cô.

Karina nhân cơ hội tốt thoã sức cắn mút môi cô ngấu nghiến, khiến nó sưng mọng lên trong miệng chị ta... Chưa chịu thôi, càng lúc càng đẩy sâu, công thành liệt địa khuôn miệng nhỏ nhắn đáng yêu, khuấy đảo mọi thứ lên.

Lạ nhất là lúc đó... Lòng Minjeong mềm nhũn, cô thậm chí còn có chút đồng tình, vài động tác nhấp môi có chủ ý từ cô, như thể cũng rất muốn thưởng thức đôi môi Karina. Cảm xúc này... Khó tả. Cô muốn chối bỏ nó, nhưng không cách nào thoát khỏi. Karina càng hôn lâu, Minjeong càng cảm thấy mình bị đắm chìm trong cảm xúc đó càng lâu. Cảm xúc cô chưa bao giờ có, cảm xúc mãnh liệt vô cùng. Là loại cảm giác gì? Cô không rõ...

Karina chỉ dừng lại khi nhận ra Minjeong ú ớ quơ quào vì ngộp thở, cô rất cần oxy, cô sắp chết giấc vì nụ hôn cuồng bạo vừa rồi, mặt mày tái xanh. Được buông tha liền cật lực lấy không khí bằng cả mũi và miệng. Ôi, chị ta cứ hôn kiểu này chắc cô thiếu oxy não đột quỵ chết.

- Từ đây về sau, Nayeon sẽ trực tiếp làm vệ sĩ, theo bảo vệ bên cạnh em.

Khi Minjeong đã lấy lại vài phần bĩnh tĩnh, Karina mới lên tiếng, tay vẫn nắm tay cô chưa chịu buông.

[WINRINA](H) Ăn em từ cái nhìn đầu tiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ