65. Bí quyết giữ chồng

1.8K 90 2
                                    

Ánh nắng đầu ngày buông ngoài cửa sổ, phủ lên cây cỏ một màu tươi mới.

Minjeong cảm thấy thân thể rã rời, cô mơ màng thức giấc tự bao giờ, nhưng không dậy nổi nên nằm lì trên giường, hôm qua cô bị người ta vùi dưới thân bao nhiêu lần cũng không biết, chỉ biết đến lúc cơ thể mỏi nhừ không ngồi dậy nổi mới được buông tha. Rồi có người ôm ngủ mê man không nhấc tay lên nổi.

- Vợ à! Dậy đi em... – Một cơn gió phả đến mang theo hơi nước mát lạnh đến bên cạnh gọi cô, vòng tay rắn chắc xốc thân thể vô lực của cô vào lòng.

À, Jimin từ phòng tắm bước ra, cơ thể đã mặc đồ chỉnh chu tươm tất, chắc phải thức sớm để chuẩn bị đi đâu đó.

- Mấy giờ rồi? Em phải dậy đi làm. – Cô nhướn đôi mi lười nhác nhìn lên, phải chi một tuần có hai ba ngày chủ nhật thì tốt rồi.

- Em không cần đi làm đâu, chức chủ tịch đã có Hai nhận lại rồi. – Jimin cúi người hôn lên má cô cưng chiều.

- Vậy là em bị đuổi việc đó hả? – Minjeong hơi tự ái.

- Vậy em có thể trở về công ty của em, cổ phần Yoo Gia chuyển cho em vẫn còn đó chứ mất mát gì đi đâu?

- Còn chị? Đi đâu? – Cô nhíu mày chất vấn, chuyện công việc thôi bỏ đi, có chuyện khác quan tâm hơn.

Đi đâu mà mới sáng ra đã ăn diện đẹp đẽ như vậy? Trông “anh chồng” cô hôm nay căng tràn sức sống dữ, xuân thì ngời ngời, bộ dạng tiêu soái đẹp đẽ, cao lớn bảnh bao, lấy lại được đỉnh đạc tự tin vốn có của một “công tử” vương giả rồi. Có phải do hôm qua đã được giải phóng năng lượng thừa không?

- Chị là tổng giám đốc đó cục cưng à! Nghỉ mấy ngày ở nhà chăm sóc em rồi, hôm nay em đã khoẻ thì chị phải đi làm. – Jimin véo má cô thêm một cái, buông vợ ra, đến bàn trang điểm chuẩn bị túi xách.

Minjeong tỉnh ngủ một chút, hơi ấm đang được tận hưởng đột ngột rời đi làm cô cảm giác có chút mất mát, liền nằm nghiêng người, chóng tay nhỏm đâu dậy nhìn Jimin.

- Em sẽ tuyển CEO cho công ty của ba, không làm nữa. – Tự nhiên cô đưa một quyết định lạ lùng, chẳng biết có kế hoạch từ bào giờ? Hay mới nghĩ ra.

- Hả? – Jimin thoáng dừng bàn tay đang sửa lại cổ áo sơ mi, quay lại nhìn. Không phải vợ mình rất tham công tiếc việc sao? Còn nghĩ là cô ấy sẽ nhảy cẫng lên việc bị “khai trừ” khỏi Yoo Gia trong âm thầm, ai ngờ còn định không làm việc nữa. – Bị sao đây?

Jimin bước đến chiếc giường ngồi xuống cạnh cô, hay là giận lẫy?

- Em nghĩ rồi, tại sao phải lao đầu vào kiếm tiền như vậy? Vã lại em lấy được chồng giàu nên ra ngoài làm việc nữa làm gì? ở nhà làm Yoo phu nhân là được rồi, dành thời gian chăm sóc bản thân, chăm sóc chồng không phải tốt hơn sao?

Jimin hơi nhíu mày, một lát lại giãn nhẹ ra, khoé môi nhếch lên.

- Em thật nghĩ như vậy?

- Chị có đủ sức cày nuôi em không? – Cô nhướn mày hỏi.

Câu nói rất tự nhiên, điềm thản, tâm tình vui vẻ, Jimin biết đây chắc không phải nói đùa hay giận lẫy rồi.

- Không những đủ sức cày nuôi em, mà còn dư sức đêm về cày thêm cái khác cho em nữa kìa! – Ánh mắt gian tà đáp lên cơ thể chưa kịp mặc đồ của cô. – Mà vợ này, sao càng lúc em càng lười biếng vậy? Đến đi làm cũng không màn.

- Còn chị thì sao? Càng lúc càng biến thái, vô liêm sỉ. – Minjeong bất mãn đưa hai ngón tay ngắt chóp mũi Jimin một cái.

- Được rồi, Yoo phu nhân, vậy sau này chỉ cần ở nhà!

- Mà này, Chị đi làm có cần chải chuốt vậy không? Sao nghi quá! – Cô đanh mặt, quắc ánh mắt nghi hoặc về phía Jimin.

- Bậy bạ không à, chồng em chuẩn mẫu mực, không có chuyện lăng nhăng. – Jimin hiểu ngay cô muốn nói cái gì.

Đôi mắt sắc bén của cô lướt qua dung nhan hoàn mỹ mặn mà của Jimin, soi xét một loáng. Bỗng cô bò đến, tìm một tư thế thoải mái nằm lên đùi chồng, biểu hiện rất dịu dàng thuỳ mị nhưng trong ánh mắt rực lửa cho thấy có một vài cái ghim không hề nhẹ.

[WINRINA](H) Ăn em từ cái nhìn đầu tiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ