VII.

175 36 0
                                    

Vào một ngày trời vẫn chưa sáng hẳn, những đóa hoa còn đang khép mình sau một đêm lạnh giá, từng đám sương mù dày đặc vẫn đang bao quanh toàn bộ tiên giới ngăn không cho ánh mặt trời yếu ớt xen qua được. Khung cảnh nhìn có vẻ yên bình đó nhưng ít ai biết được thực chất bên trong nó lại đang náo loạn.

- Jihoon mau tỉnh dậy đi... xảy ra chuyện lớn rồi.

Hyunsuk vừa trở về từ quỷ giới, trên đường đi nghe ngóng được không ít thông tin khiến anh dường như phát hoảng phải vội chạy về báo cho Jihoon. Đến nơi lại nhìn thấy hắn vẫn còn đang yên bình say giấc mặc cho ngoài kia náo loạn ra sao. Trong lòng anh như đang có ai đó đốt lửa mà gấp gáp xông vào đánh thức người còn đang ngủ say kia.

- Vừa sáng ra có thể có chuyện gì được chứ? Mà không phải anh nói sẽ về trễ sao? Hay là anh nhớ ta rồi?

Park Jihoon nói với tông giọng vẫn còn đang ngáy ngủ, mơ mơ màng màng chộp lấy đôi má người nọ mà xoa lên. Hắn muốn kéo anh lại gần mà ôm vào lòng nhưng lại bị hất tay ra trong ngỡ ngàng. Hyunsuk lúc nãy vì gấp gáp, không kịp điều chỉnh nhịp thở lại phải nhìn thấy bộ dạng hắn như vậy, anh không tránh được mà nổi giận.

- Em mau tỉnh táo lại đi. Haruto xảy ra chuyện rồi.

- Gã làm sao?

Nhìn Hyunsuk như vậy khiến Jihoon cũng bắt đầu trở nên lo lắng không ngừng lay hỏi người trước mặt.

- Haruto... đã tự tay phế toàn bộ quyền năng rồi.

Sắc mặt Jihoon bỗng trở nên đông cứng, hắn không nghe nhầm chư? Chuyện này sao có thể xảy ra được? Haruto – học trò của hắn là người như thế nào trong lòng Jihoon đã quá rõ, sao gã có thể làm ra loại chuyện này.

- Anh nghe được chuyện đó từ đâu?

- Bây giờ đến cả quỷ giới cũng biết tin này rồi... Jihoon à, em mau đến gặp Haruto đi. Gã đang bị giam ở nhà lao...

Không đợi Hyunsuk nói dứt câu Jihoon đã vội bật dậy chạy thẳng ra cửa mặc kệ tư trang trên người mình vẫn chưa hoàn chỉnh. Sau cái ngày trò chuyện với gã, trong lòng hắn không mấy để tâm hay lo lắng nhiều vì hắn tin tưởng vệ thần do mình dạy dỗ. Nhưng Park Jihoon đâu ngờ được rằng chính người học trò mà hắn tin tưởng nhất chỉ sau một vài ngày ngắn ngủi lại có thể làm ra cả một chuyện tày trời như vậy khiến hắn cũng chẳng kịp trở tay.

Jihoon đi thẳng một mạch nhà lao nằm ở tận cùng tiên giới, trái ngược với sự yên bình của tiên giới, nhà lao là một nơi vô cùng âm u tối tăm và chẳng có thanh âm nào khác ngoài tiếng gào thét của phạm nhân chịu tội.

Nơi này sẽ giam giữ tất cả những người phạm luật trời mà không cần biết họ giữ chức vụ gì và đương nhiên là phải lãnh chịu hình phạt thích đáng. Đối với Jihoon địa điểm này vốn đã không còn xa lạ bởi hắn cũng đã từng phải trải qua những chuyện tương tự.

HaruHwan | Linh hồn đi lạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ