chương 4: {rum.}

118 25 9
                                    

Tiếng nhạc lềnh bềnh trôi qua vành tai, quện với khói thuốc ngai ngái và men rượu ngòn ngọt phả vào không trung.

Những chiếc máy đánh bạc lách cách kêu, những đồng phỉnh leng keng rơi xuống đất.

Mùi nước hoa gai mũi xộc vào lồng ngực. Gót giày da bóng loáng nện xuống nền đất, bộ cánh đắt tiền và vị son rẻ tiền lem lại trên đầu môi.

Mồ hôi thấm vào cổ áo ướt đẫm. Lụa phủ xuống vai và nhớp nháp dính vào da.

Hơi thở mềm cuộn lại nơi đầu môi, tát cạn vũng đèn lim dim hắt xuống khuôn mặt đỏ ửng của đám đàn ông say mèm đang hô hào nhau sau mỗi lá bài được lật lên.

Las Vegas tỉnh giấc.

Những ly whisky mằn mặn vị xì gà rẻ rúng. Những vòng roulette xoáy sâu vào đáy mắt của những ả đào tơ.

Phỉnh bạc trút đầy túi và rồi lại trỗng rỗng như ban đầu. Những gã du khách hiếu thắng loạng choạng đập bàn như thể nghĩ rằng mình có thể chiến thắng được nhà cái.

Ngu ngốc.

Em khẽ cười, mi mắt rũ xuống khuất dưới những lọn tóc dài rơi khỏi vành tai.

Xung quanh chợt dừng lại. Ánh đèn chói mắt rọi thẳng xuống chiếc bàn lớn chất đầy những đồng phỉnh rực rỡ đủ màu sắc, xếp thành chồng giữa những ô vuông được kẻ lại ngay ngắn.

Đặt cược. Chia bài. Cười nhạt.

Thiếu niên đặt xuống hai lá bài. Một úp một mở. Lòng bàn tay trống trơn và tay áo sạch sẽ.

Một lá chín được lật lên.

Em nhấc mắt, kín đáo nhìn về hướng đối diện. Ả đào ngả ngớn ôm lấy cổ tên đàn ông, vừa khúc khích cười vừa thì thầm điều gì đó.

Gã nhếch môi, đôi mắt xám ngoét xoáy sâu vào trán của người thiếu niên.

Tay người Đức vỗ vào mông ả đào, khóe mi kiêu ngạo kéo thành một đường dài đến tận thái dương.

Gã ném phỉnh xuống bàn, đặt gấp đôi. Thằng khốn ranh mãnh.

Duẫn Hạo Vũ nghiêng đầu, cẩn thận lật lên lá bài cuối cùng.

Một con át.

Blackjack không phải là một thứ khó chơi. Chỉ cần không vượt quá 21 và không thấp hơn nhà cái. Đó là luật.

“Mẹ nó.”

Gã người Đức rít lên, gần như vò nát những lá bài bên dưới khớp ngón tay gân guốc.

Một con bồi và một lá tám.

Ả đào non bị gã đàn ông dọa sợ, nhảy dựng lên như một con mèo hoang bị ai đó dẫm vào đuôi.

Whisky lênh láng trên sàn. Xung quanh lại rộ lên tiếng cười cợt reo hò của đám người Đức đang liếng thoắng thứ gì đó bên dưới hơi thở nồng vị xì gà cay mắt.

“Chơi khá đấy.” Châu Kha Vũ chớp mắt, mi tâm hơi nhíu lại khi y phất tay cho cô đào trẻ rời khỏi cái đùi mỏi nhừ của mình.

Rum đặc sóng sánh rơi xuống đầu ngón tay, vương lại trên tẩu xì gà hẵng còn hút dở. Tro tàn sáng lên. Lụi dần.

Hạo Vũ không nói gì, nhấp trộm một ngụm rum cay xè.

meet me in Amsterdam.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ