4

440 41 4
                                    

Danh sách lớp mới được tiết lộ. Vẫn y nguyên như năm đó.

La Nhất Châu nhớ tới khoảnh khắc được mọi người bầu chọn làm Center bài hát chủ đề, trong lòng dâng lên một cỗ hạnh phúc. Nhưng anh cũng không lấy đó làm lí do lơ là, giờ đây vẫn đang đứng trước gương tập nhào lộn để lát nữa biểu diễn trước mặt mọi người.

Dư Cảnh Thiên tập một hồi rồi chọn một góc phòng kín ngồi xuống. Mọi người đang tập luyện rất chăm chỉ, ai ai cũng muốn được trở thành Center. Dù ở chương trình nào nhưng người được chọn làm Center chắc chắn sẽ được khán giả chú ý, và đương nhiên sẽ được ra mắt. Truyền thống của Thanh Xuân Có Bạn mùa nào Center bài hát chủ đề cũng sẽ trở thành Center của nhóm được thành lập từ chương trình.

Dư Cảnh Thiên đưa mắt nhìn La Nhất Châu. Kiếp trước chỉ vì một câu nói của cậu trong lần công diễn thứ nhất mà tự dưng giữa hai người dựng lên một bức tường ngăn cách. Cậu không hề có ý khiêu chiến La Nhất Châu, ý của cậu đơn giản chỉ là ai cũng có cơ hội trở thành Center, mọi người phải cố gắng tiến lên, đừng nản chí.

Nhưng Center cuối cùng vẫn là La Nhất Châu.

Cậu vùi mặt vào đầu gối khẽ nhắm mắt. Cậu không những trở thành Center mà còn không có cơ hội tham gia chung kết.

Nghĩ đến đây, Dư Cảnh Thiên bật khóc nức nở. Xuyên về đây tưởng sẽ dễ dàng hơn nhưng cũng chỉ dễ dàng về việc luyện tập, còn áp lực lại gấp mấy lần kiếp trước đè nặng lên vai cậu. Ở đây được một khoảng thời gian, cậu thực sự chịu hết nổi rồi.

Những áp lực dồn nén lại đến cùng cực, cuối cùng không thể thêm nữa mà bùng nổ. Nước mắt rơi xuống ướt hết cả đầu gối, bờ vai run lên lợi hại nhưng vẫn nhịn mà cắn răng không bật ra tiếng.

Tại sao cậu phải chịu đựng đến như vậy?

Chẳng phải cậu đã trở về làm Dư Cảnh Thiên năm 18 tuổi nhiệt huyết sôi trào luôn tiến về phía trước hay sao? Hay đó chỉ là vẻ bề ngoài, trong tâm hồn vẫn là Dư Cảnh Thiên 20 tuổi đã trải qua hết những đắng cay của giới giải trí, trở nên trầm ổn đến vô cảm?

Tuổi 18 vẫn còn vô tư, thôi thì cho cậu viện cớ mà khóc. Cứ khóc đi, khóc cho thoả mãn, khóc đến khi không còn nước mắt chảy ra nữa, như vậy sẽ thư thả hơn trong tâm hồn.

Không ai để ý đến một Dư Cảnh Thiên khóc trong góc phòng, chỉ chăm chăm nhìn vào gương, tai nghe giai điệu bài hát chủ đề mà sáng tạo những động tác mới.

Sau khoảng thời gian quy định, cuộc bầu chọn Center bắt đầu. La Nhất Châu vẫn là người xung phong trước, thành công nhận được điểm cộng từ mọi người.

Dư Cảnh Thiên đứng cạnh PD Xuân, im lặng quan sát màn trình diễn của mọi người. Kiếp trước cậu lo lắng tới run rẩy, kiếp này lại bình thản như đi xem vui thế này, nếu La Nhất Châu nhìn đấy chắc chắn sẽ nghi ngờ.

Nhưng chỗ đứng của hai người cách xa nhau nên chắc chắn anh sẽ không nhìn thấy, cũng chẳng thể nghi ngờ.

Màn trình diễn của Dư Cảnh Thiên nhận được đánh giá cao của các thực tập sinh khác nhờ biểu cảm đặc sắc. PD cũng gật đầu tuyên dương cậu.

[Phong Dư Đồng Châu] Trở Về Đại XưởngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ