16

332 29 4
                                    

Hai kẻ yêu nhau giận dỗi, người mệt mỏi không phải hai người đó mà là quần chúng xung quanh. Chẳng hạn như bây giờ, cảnh tượng La Nhất Châu và Dư Cảnh Thiên không thèm hít thở chung một bầu không khí khiến bốn người team Shut Up And Dance gai mắt vô cùng, nhất là Tôn Oánh Hạo – người từng chứng kiến cảnh tượng tương tự hồi chung nhóm Okay.

Đêm qua La Nhất Châu thề thốt sẽ là người xin lỗi Dư Cảnh Thiên trước, nhưng thiếu hơi người yêu không ngủ được khiến cả người khó chịu, suốt đêm vắt tay lên trán tự suy nghĩ rồi lại tự tủi thân. Tự cho bản thân chỉ là người đến bên Dư Cảnh Thiên đúng lúc cậu cần đến, bây giờ cậu không tin tưởng liền vứt bỏ như một món đồ chơi bị hỏng.

Trong tình yêu, sự tin tưởng là quan trọng nhất. Dư Cảnh Thiên không tin tưởng anh, vậy khác nào những tình cảm trước đó chỉ là do mình anh mơ tưởng?

Dư Cảnh Thiên giận dỗi anh rồi bỏ đi. Rõ ràng là cậu sai, thế quái nào anh lại là người có lỗi?

Vì thế La Nhất Châu mang trong mình tư tưởng : mình không sai, người yêu mình mới sai, em ấy phải xin lỗi mình trước.

Tâm thì nói thế, nhưng yêu mà, sao có thể ngăn được nhịp đập trái tim? Mắt cứ không tự chủ mà nhìn sang phía người kia, lo lắng xem cậu có mệt không, có buồn ngủ không, có đói không.

Trớ trêu thay, ánh mắt La Nhất Châu vừa rời đi, Dư Cảnh Thiên lại đưa mắt lén nhìn.

Phòng tập có sáu người, La Nhất Châu và Dư Cảnh Thiên hai người đứng hai rìa, bốn con người đứng ở giữa nhìn mắt anh đưa qua mắt em đưa lại đến chóng cả mặt.

- Không thể để tình cảnh này tiếp diễn được! – Tôn Oánh Hạo hét lên.

Nhân lúc La Nhất Châu đi vệ sinh, Dư Cảnh Thiên lại bảo có việc nên ra ngoài, bốn người mở hội nghị bàn tròn tìm cách cho hai tên khùng kia làm hòa. Sau một hồi bàn bạc, cuối cùng họ cũng chốt được biện pháp của Dương Hạo Minh : nhốt cả hai vào một phòng.

Dư Cảnh Thiên là người trở về phòng tập trước. Vừa bước vào đã bị Tôn Diệc Hàng túm lấy :

- Động tác này em làm chưa chuẩn, tập lại đi!

Bài này đã là lần thứ hai cậu nhảy, sao có thể chưa chuẩn? Nhưng nhìn thấy La Nhất Châu cũng vừa mở cửa, cậu kéo tay Tôn Diệc Hàng :

- Anh giúp em tập đi!

La Nhất Châu khó chịu vô cùng khi Dư Cảnh Thiên cứ dính lấy Tôn Diệc Hàng. Lúc tập cũng đứng cạnh Tôn Diệc Hàng, đi ăn trưa cũng ngồi cạnh Tôn Diệc Hàng, đi mua đồ cũng là đi cùng Tôn Diệc Hàng. Động tác gần như chạm môi của hai người trên sân khấu Way Up đã đủ làm anh ghen lắm rồi, giờ thân thiết như vậy khác gì cậu bỏ anh theo người mới?

Tôn Diệc Hàng cũng khó xử lắm chứ! Tự nhiên làm cái bùng binh giữa hai người kia làm cậu căng thẳng không tả được khi bị một người dính lấy một người lườm đến cháy cả lưng khiến cậu không có tâm trí đi tìm Tiểu Liên luôn!

- Chân phải như thế này, tay đưa ra trước... đúng không Hàng ca?

Dư Cảnh Thiên quay đầu sang bên cạnh, người vừa đứng cạnh đã biến đi đâu mất. Đôi mắt một mí quét qua phòng tập một vòng, chỉ còn cậu và La Nhất Châu đang ngồi trên sàn cầm điện thoại xem động tác.

[Phong Dư Đồng Châu] Trở Về Đại XưởngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ