Chương 94: Phương Diện Nào Đó Không Được?

363 11 0
                                    

Từ ngày vô duyên vô cớ té xỉu, đã qua mấy ngày, Tuấn Chung Quốc ngày ngày ăn tận thuốc bổ, tâm tình đặc biệt tốt, khẩu vị cũng tốt, đầu bếp ngày nào cũng làm những món khác nhau, khiến Tuấn Chung Quốc động một chút là cảm giác đói bụng, cậu cũng không suy nghĩ nhiều, tận tình thưởng tức mỹ thực, hưởng thụ tất cả.

Theo trình độ quan tâm của ông xã thân ái đối với cậu mà nói, Tuấn Chung Quốc sẽ không hoài nghi chút nào anh đã sớm biết tất cả mọi chuyện ngày đó cậu đột nhiên té xỉu rồi. Nếu cậu đoán không lầm, những cô gái cuồng vọng trong rừng trúc cũng bị anh trừng phạt thật tốt một phen! Thủy chung không muốn giọng nói thanh thúy làm người ta vui sướng biến mất trên thế giới này, Tuấn Chung Quốc than nhẹ một tiếng, trong lúc một tên con trai không rõ chân tướng khẽ nói 1 câu 'hai cô gái đó thật đúng là thú vị! Xem ra sau này sẽ không nhàm chán.'.

Trong ý tứ trong lời nói của cậu chỉ có Kim Tại Hưởng hiểu, một ánh mắt truyền xuống, đã có người âm thầm đi làm việc. Cũng vì hai câu của cậu, hai người rõ ràng sắp bị giày vò sống dở chết dở nháy mắt được cứu trở về.

Có thể làm chàng trai nhỏ hắn yêu thích cảm giác thú vị, tuyệt đối không thể để các cô gặp chuyện không may, dù sao không phải tất cả mọi người đều trở thành món đồ chơi để cậu giết thời gian sao, họ nên cảm thấy may mắn vì vận khí mình tốt, nếu không dựa vào họ vô ý mạo phạm, sớm đã bị hành hạ, đây là ý tưởng ghen ghét trong lòng Kim Tại Hưởng lúc ấy.

Ngày gần đây, Tuấn Chung Quốc cảm giác người giúp việc chung quanh đây chẳng những ánh mắt trở nên kỳ kỳ quái quái, ngay cả số lượng cũng tăng nhanh. Tất cả mọi người trở nên thận trọng, nhưng đối với những biến hóa này, cậu ngược lại không có bao nhiêu nghi vấn, dù sao đây có thể là phân phó của ông xã thân ái.

Mấy ngày nay, chẳng những thái độ người giúp việc thay đổi, ngay cả anh cũng thời thời khắc khắc dính bên cạnh cậu, động một chút là muốn ôm cậu đi, nếu không phải cậu vẫn có thể đi lại, cậu sẽ cho rằng chân mình bị thương. Không thể phủ nhận là người nào đó quá khân trương, cậu chỉ mắc bệnh một chút, anh liền thay đổi hề hề hà hà, Tuấn Chung Quốc cậu từ trước đến giờ không phải người yếu ớt như vậy.

Chỉ là nhắc tới cũng kỳ quái, so với dĩ vãng mà nói, người đàn ông này đúng vào thời điểm huyết khí phương cương, bình thường dục vọng đặc biệt cường thịnh, động một chút là đem cậu ăn khô lau sạch. Nhưng vài ngày gần đây, anh chỉ ôm cậu ngủ, mặc dù tay không quy củ lộn xộn trên người cậu, nhưng chung quy vẫn không có động tác kế tiếp. Điều này làm cậu nghi ngờ anh đến tột bị sao? Chẳng lẽ ngã bệnh? Rất lâu sau, ánh mắt Tuấn Chung Quốc sáng tỏ ngắm loạn trên người một tên con trai một hồi, sau đó quyết tâm.

Kim Tại Hưởng không rõ ánh mắt đắc ý của Tuấn Chung Quốc, tất cả tự hào trong lòng một hồi, suy nghĩ bảo bối rốt cuộc cũng nhìn thấy sức quyến rũ phái nam của hắn. Khóe miệng cười đến càng phát phong hoa tuyệt đại rồi. Nếu một tên con trai biết ánh mắt ý vị không rõ kia của ai đó chính là hoài nghi phương diện nào đó của hắn có vấn đề, đoán chừng hắn giận đến mức như bọ chó (_ _ !), sau đó đem cậu đè ở lên giường, chứng minh với cậu bản thân hắn tinh lực vô hạn, tuyệt đối là thanh niên huyết khí phương cương. Nếu không phải suy nghĩ vì cậu và Bảo Bảo trong bụng, Kim Tại Hưởng đã sớm bất chấp tất cả hưởng thụ 'thức ăn ngon' rồi.

Một vòng trăng tròn óng ánh đã treo thật cao trên trời, ánh trăng sáng tỏ mặt đất, giống như lụa mỏng dịu dàng. Trên bầu trời mấy rất nhạt, gió rất nhẹ, ánh trăng rất đẹp, tạo thành một bức vẽ xinh đẹp.

Một biệt thự cao tầng đứng vững trên bờ cát, vườn hoa theo phong cách châu âu phát ra ánh sáng rực rỡ. Trong đó một cửa sổ tinh xảo sát đất, rèm che như lụa mỏng nhảy múa, ánh trăng vàng xuyên thấu qua kính thủy tinh rơi vào thân thể cao lớn anh tuấn của Kim Tại Hưởng, chỉ thấy hai tay hắn bắt chéo đặt trước ngực, tròng mắt thâm thúy xuyên thấu cửa sổ sát đất nhìn bọt sóng mê mang suy nghĩ cái gì. Thân thể cao ráo trong áo sơ mi trắng, thân hình cao lớn chỉ đứng nghiêm như vậy cũng khiến người khác cảm nhận một loại áp bức vô hình.

Mấy giây sau, Kim Tại Hưởng thu hồi tầm mắt, mắt dịu dàng nhìn cửa phòng tắm, trong mắt có thâm tình nói không ra. Lỗ tai bén nhạy không nghe thấy tiếng nước chảy phòng tắm truyền tới, trong lòng yên lặng đếm thời gian, nhưng đợi một chút còn chưa thấy người hắn yêu mến từ phòng tắm đi ra. Trong lòng bắt đầu nóng nảy, đủ loại tưởng tượng trong phòng tắm diễn như một thước phim trong đầu hắn, hắn nhất thời trở nên nóng nảy bất an, ảo não tình nguyện chịu đựng dục vọng khổng lồ muốn cùng cậu đi vào.

Kim Tại Hưởng bước nhanh đi tới cửa phòng tắm, đập cửa, giọng nói khêu gợi vô hạn lo lắng: "Bảo bối, em khỏe chưa?" .

". . . . . ." Trả lời hắn cũng chỉ một hồi trầm mặc, cả phòng ngủ an tĩnh hắn chỉ nghe được thanh âm mình vì lo lắng mà khiêu động quá nhanh.

Rầm rầm rầm. . . . . .

[Vkook] [Edit] Vợ yêu của Tổng giám đốc xã hội đenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ