Mở đầu: Lời độc thoại của học sinh đến từ White Room

3.4K 32 9
                                    

Ngay lúc này, trong một lớp học năm nhất thuộc trường cao trung Giáo Dục Nâng Cao.

Giáo viên đang giảng dạy một tiết học cực kỳ nhạt nhẽo với giáo trình vô cùng thấp.

Những học sinh cùng tuổi tôi đang phải vò đầu bứt óc khi đối mặt với một câu hỏi khiến tôi chán ngấy đến phát khóc.

Bỗng dưng tôi có cảm giác mình giống như một người trưởng thành đứng giữa một bầy nhóc học mẫu giáo vậy.

Đây không phải là lần đầu tiên tôi than thở về sự vô ích khi theo học cũng như để hàng tá thời gian lãng phí trôi qua đổ vào mấy trò vô bổ tại đây.

Thế nhưng, cứ chốc chốc, bóng hình của người đó lại hiện lên trong tôi.

Bởi lẽ, chỉ có như vậy, thứ cảm xúc mang tên "hận thù" mới đổ ra từ sâu trong tâm can tôi, nhắc nhở lại bản thân lý do mà mình ở đây hôm nay. Và thứ năng lượng ấy lại vô tình đổ dồn vào bàn tay phải đang siết chặt cây bút của tôi.

Ayanokouji Kiyotaka.

Lần đầu mà tôi biết tới cái tên đó là khi nào nhỉ?

Kể cả khi tôi cố gợi lại ký ức, vẫn thật khó để nhớ chính xác đó là ngày bao nhiêu.

Tuy nhiên, tôi khá chắc chắn rằng, cái tên ấy đã khắc ghi tận sâu trong tiềm thức này kể từ khi tôi mới lọt lòng.

Không ai theo học tại [White Room] lại không biết tới cái tên đó cả.

Vì sao ư?

Để nói lý do về nó thì dễ như ăn kẹo vậy. Anh ta vượt trội hơn toàn bộ phần còn lại bất kể họ đến từ thế hệ hay nhóm tuổi nào.

Không một ai có thể vượt qua Ayanokouji Kiyotaka của thế hệ thứ 4 cả.

Vì lẽ đó mà Ayanokouji Kiyotaka được tôn lên như một hình mẫu tối thượng của sự hoàn hảo vậy.

Dù vẫn còn ở độ tuổi vị thành niên, nhưng anh ta có một tác động vô cùng to lớn đến toàn thể [White Room].

Sẽ không quá phóng đại nếu nói rằng những người thuộc thế hệ thứ 5 như tôi, dưới anh ta một khóa, bị ảnh hưởng nhiều nhất.

Dù bất kể giáo trình học tập và rèn luyện mà tổ chức đưa ra có hà khắc hay khó nhằn đến đâu, anh ta vẫn hoàn thành nó vô cùng xuất sắc.

Tuy nhiên, về điều đó, tôi cũng như vậy. Tôi luôn là người đạt được điểm số hoàn hảo nhất trong thế hệ thứ năm.

Tôi đã luôn chứng minh bản thân mình là một thiên tài vượt trội hơn bất cứ ai khác.

Nhưng... một thiên tại như tôi đây, tôi lại chưa từng được tán dương dù chỉ một lần.

Lý do thì có lẽ tôi chẳng cần đề cập thêm nữa.

Vẫn luôn là mớ từ ngữ lạnh lẽo giống nhau y như đúc phát ra từ miệng của người hướng dẫn.

"Ayanokouji Kiyotaka của thế hệ trước còn tốt hơn em nhiều."

Bất kể tôi đã cố gắng thể hiện mình ra sao, hay điểm số có tuyệt vời thế nào, tôi vẫn không được công nhận.

Year 2-Youkoso Jitsuryoku Shijou Shugi no Kyoushitsu e- Classroom Of The EliteNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ