Chương 3: Kỳ nghỉ của mỗi người

4.3K 34 42
                                    

Mở đầu:

Có một vấn đề thường nhật của kỳ nghỉ trên chiếc du thuyền này đó là câu chuyện trưa nay ăn gì và ăn ở đâu.

Vào bữa sáng và bữa tối, nhà trường cung cấp những buổi buffet miễn phí cho chúng tôi.

Nó cũng rất ngon và phù hợp với hầu hết học sinh, đến nỗi thời gian mở cửa phải chia thành 3 khung giờ riêng biệt, từ 7:00 đến 10:00 vào buổi sáng để tránh tình trạng khu vực ăn trở nên quá đông đúc.

Học sinh có thể đặt chỗ trước bằng điện thoại của mình và có 1 giờ đồng hồ để thưởng thức buổi buffet.

Tôi thường ăn sáng lúc 8 giờ sáng, nhưng hôm nay, ngày 6 tháng 8, do đặt phòng muộn nên khung giờ bắt đầu lúc 8 giờ và 9 giờ đã hết chỗ từ trước nên tôi phải ăn sớm hơn một chút là vào lúc 7 giờ.

Việc này khiến vào buổi trưa hôm nay, tôi đang cảm thấy đói một cách kỳ lạ. Có lẽ là do lượng calo của tôi đã ở mức tối thiểu sau 14 ngày vật lộn với kỳ thi trên đảo, và cơ thể tôi đang khao khát được nạp lại năng lượng.

Quán cà phê trên sân thượng là một nơi khá phổ biến để ăn trưa, nhưng giá cho mỗi bữa ăn đều rất mắc. Nếu tính cả bữa ăn cùng với đồ uống, tôi cần dành ra ít nhất 2000 điểm.

Giá cả như vậy có thể sẽ ổn nếu như tôi đang muốn có một khoảng thời gian vui vẻ cùng với bạn bè, nhưng hôm nay tôi chỉ đi một mình.

Trong trường hợp này, một cách tự nhiên là tôi muốn tiết kiệm càng nhiều điểm càng tốt.

Lựa chọn tốt nhất là mua đồ ăn nhanh tại một tiệm nhỏ nào đó. Tôi có thể mua onigiri, bánh mì sandwich,..., giống như ở cửa hàng tiện lợi.

Tôi ngay lập tức đi đến một tiệm đồ ăn và trả 250 điểm cho một nắm Onigiri và một chai trà nhỏ, cầm chiếc túi nilon trên tay, tôi tìm một chỗ để có thể ngồi ăn.

(Onigiri = cơm nắm bọc rong biển)

Tôi có thể ngồi đại vào bất kỳ chiếc ghế trống nào trong tiệm, nhưng hầu hết chúng đều đã bị những học sinh khác chiếm chỗ, và tôi cảm thấy không thoải mái khi phải chia sẻ một không gian nhỏ như vậy với một người không quen.

Nếu là một nơi mà tôi không ngại khi có người lạ ở gần ở một mức độ nào đó, thì có lẽ tôi nên ra bên ngoài.

Sau khi tìm kiếm một lúc, tôi đi đến khu vực boong gần mũi tàu trên tầng sáu, với tầm nhìn hướng ra đại dương. Đó là một nơi rất thích hợp để ăn trưa khi có thể mua đồ ăn từ những cửa hàng xung quanh và sau đó vừa ăn vừa ngắm cảnh biển, vì không cần phải trả phí nếu muốn sử dụng những chỗ ngồi trên boong tàu.

Tôi đã nghĩ mình sẽ có một bữa ăn nhẹ và thưởng thức khung cảnh tuyệt đẹp của đại dương, nhưng có vẻ thời điểm hơi sai. Có rất nhiều học sinh đã đến đây để ngắm cảnh, và tôi cảm thấy không thoải mái cho lắm.

Mặc dù boong tàu khá rộng, nhưng thật khó để tìm thấy một chỗ trống khi có quá nhiều người đang ngồi ở đây. Tôi nhìn quanh và thấy một băng ghế trống cùng với bóng lưng của Nanase đang ngồi trên băng ghế bên cạnh.

Year 2-Youkoso Jitsuryoku Shijou Shugi no Kyoushitsu e- Classroom Of The EliteNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ