Thấm thoát cũng đã 3 tháng rồi, Thái tử Bách quốc ung dung tự tại không màn thế sự cũng đã 3 tháng rồi. Nếu nói hắn vô tâm vô phế, cũng không sai.
Vương Nhất Bác đang luyện kiếm trước sân, nếu còn tiếp tục không vận động, xương khớp trở nên đơ cứng chỉ là chuyện sớm muộn.
Một thân nam nhân thực hiện từng đường kiếm thanh thoát dứt khoát, lá vàng khẽ động rơi xuống , vài chiếc vương lại trên mái tóc đang từng nhịp phất phơ, tạo nên một bức tranh sống động.
Đôi mắt Tiêu Chiến hiện rõ sự si mê, mãi đến khi người kia bước đến trước mặt, y mới ý thức được mình đã nhìn rất lâu rồi. Tiêu Chiến dùng tay áo mình lau đi tầng mô hôi trên trán Vương Nhất Bác, thế nhưng y không biết, hành động này đã khiến người đối diện toàn thân nóng rực, thậm chí còn nóng hơn lúc luyện kiếm bội phần.
"Thuốc nấu xong rồi, để ở bên trong, ngươi vào uống đi, ta đi xuống phố mua ít lương thực".
"Ta đi với ngươi".
"Không cần, gần đây thôi".
Vương Nhất Bác biết mình không cãi thắng được y, chỉ đành gật đầu, không quên dặn dò y phải cẩn thận.
Tiêu Chiến cười híp mắt, nói y đâu phải trẻ con, cũng đâu phải lần đầu xuống phố. Nhưng cũng không phủ nhận sự ấm áp trong lòng khi nhận được lời dặn từ người kia.
***
Vẫn như mọi khi, trên phố vẫn nhộn nhịp người qua lại, từng hàng quán đông đúc bán đủ mọi thứ từ vật dụng đến món ngon vật lạ.
Tiêu Chiến dạo một vòng, mua ít thịt cùng rau củ. Ánh nhìn của y bị thu hút bởi sạp bán vài thứ linh xanh đỏ vàng phía trước. Tiêu Chiến cầm lên chiếc vòng tay được đan bằng chỉ đỏ, trên đó có gắn một cái chuông bạc nhỏ, lắc lên nghe tiếng leng keng vui tai. Ông chủ thấy y có hứng thú, liền giói thiệu đây là vòng uyên ương, bán theo cặp. Sợi chỉ đỏ mang lại sự may mắn, bên cạnh đó còn có ý nghĩa như dây tơ hồng, liên kết hai người lại với nhau.
Nghe đến đây, hình ảnh đầu tiên Tiêu Chiến nghĩ đến là tên nhóc khó chìu ở nhà. Y lấy ra hai quan tiền, sau đó mang hai chiếc vòng cất vào trong áo, tâm tình liền trở nên vui vẻ.
Tiêu Chiến vừa đi vừa nghĩ đến, không biết khi nhận được chiếc vòng, phản ứng của Vương Nhất Bác sẽ ra sao, bất ngờ, vui mừng, hay nói y ấu trĩ đây. Gì cũng được, nhưng y dám chắc hắn sẽ không có gan mà từ chối không nhận.
Còn loay hoay trong từng dòng suy nghĩ, Tiêu Chiến bị đám đông trước mặt thu hút, mọi người tập trung vừa chỉ về phía trước vừa nói, hình như là bản cáo trạng. Y vốn cũng chẳng quan tâm, định quay đầu tìm hướng ít người hơn để về nhà, nhưng bước đi chợt khựng lại khi nghe trong đám đông phát ra loáng thoáng ba từ... Vương Nhất Bác.
Tiêu Chiến tiến về phía đám đông, cố gắng chen lên phía trước để nhìn xem nội dung bản cáo trạng, không có gì bất ngờ khi hình ảnh đầu tiên y nhìn thấy là bức họa hình Vương Nhất Bác, y thầm nghĩ trong đầu, sao lại vẽ xấu như vậy, rõ ràng bên ngoài ngũ quan sắt bén thế cơ mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] Tình Thiên Niên Kỷ
FanfictionNhân vật chính: Vương Nhất Bác x Tiêu Chiến Thể loại: Cổ trang, hiện đại, luân hồi chuyển kiếp, ngọt, ngược (có chút xíu thôi), HE Tác giả: Hạ Li Tác phẩm hoàn toàn là trí tưởng tượng, xin đừng áp dụng lên người thật, cảm ơn! "Sau khi ta đi rồi, ngư...