16

104 5 0
                                    

Sau nhiều tuần trời nhiều mây và mưa, hôm nay là một ngày đẹp trời. Không có một gợn mây nào trên bầu trời xanh. Mặt trời gạt bỏ mọi vũng nước. Yuta thả lỏng người, ngắm nhìn khuôn mặt của người đàn ông đang ngủ say bên cạnh mình.

Đôi khi anh không thể tin rằng có một người như Taeyong. Với khuôn mặt như tượng tạc của các vị thần, nụ cười có thể sánh ngang với các kỳ quan thế giới. Và của một nhân vật tốt bụng, đầy sự đồng cảm và tế nhị. Anh ấy quá tốt. Lý tưởng. Vậy tại sao một người tuyệt vời như vậy lại kết nối với Yuta bởi định mệnh? Lee Taeyong xứng đáng nhiều hơn thế.

Yuta rời khỏi phòng ngủ, nhẹ nhàng đóng cửa lại sau lưng. Anh pha nước pha cà phê và gấp khăn trải giường trên đi văng. Trên sàn bên cạnh anh là áo len và quần của thám tử, tất cả đều bi nhàu và không sử dụng được.

Cánh cửa phòng ngủ mở tung để lộ Taeyong vẫn còn đang ngủ mê man. Hai má ửng hồng và tóc tai bù xù. Anh ấy trông thật dễ thương.

Xin chào” Yuta chào, “Ngủ ngon chứ?”

“Mmm” alpha gật đầu, dụi mắt “Mấy giờ rồi?”

“Bây giờ là tám giờ," Yuta trả lời, quay trở lại nhà bếp "Anh sẽ ở lại uống cà phê chứ?”

"Uhm” anh ấy nói sau một lúc, ngồi xuống bàn- "Tôi phải đi làm sớm."

Yuta đặt cốc cà phê trước mặt anh, ngồi đối diện với Taeyong.

“Thật không may, quần áo của anh không ở trong tình trạng tốt nhất. Tôi có thể cho anh mượn của tôi. ”

“Điều đó thật tuyệt,” Taeyong cười đáp.

Mọi thứ đều yên lặng.

“Tôi muốn xin lỗi anh,” Yuta bắt đầu “Hôm qua tôi đã đưa anh vào một tình huống không thoải mái.”

“Ai nói rằng nó không thoải mái? Tôi đã làm điều gì sai ư?"

“Không,” Yuta nhanh chóng phủ nhận. “Anh thật hoàn hảo, anh đã cho tôi sự hỗ trợ và sự an toàn mà tôi cần. Tôi cảm thấy tồi tệ vì đã buộc anh phải chăm sóc tôi ”.

“Yuta,” Taeyong bắt đầu một cách chắc chắn, " Anhkhông ép buộc tôi phải làm bất cứ điều gì. Tôi muốn, không, ” Teayong dừng lại“ Tôi muốn trở thành người mà anh hướng đến với những mối quan tâm. Tôi muốn trở thành một alpha mà Hansol không thể. Tôi muôn được ở bên cạnh anh"

Omega không thể không mỉm cười. Anh nắm lấy bàn tay còn lại của Taeyong, nhẹ nhàng đan các ngón tay của họ vào nhau.

To Be Free |Trans Fic| JAEDO/DOJAENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ