Chương 34: Vợ

43 1 0
                                    

Ngày thứ hai dọn vào quân khu, trong nhà liền nghênh đón hai vị khách.

Nhìn hai mỹ nữ một lớn một nhỏ đứng ở ngoài cửa, trong tay là cái mâm đựng thứ gì đó vàng óng. Tôn Đào Phi có chút kinh ngạc, "Chào chị!"

"Xin chào, tôi là Lâm Văn - vợ của Trịnh Khải ở đối diện, đây là Trịnh Vân Đồng con gái tôi." Đại khái là thấy Tôn Đào Phi giật mình, Lâm Văn chủ động tự giới thiệu.

Tôn Đào Phi vội vàng kéo cửa ra, nhiệt tình cười nói, "Xin chào, mời vào."

Lâm Văn đặt thịt nguội đang cầm trong tay lên khay trà, cười khanh khách nói, "Đây là bánh khoai lang tôi tự làm, mọi người nếm thử một chút."

"Cám ơn, chị khách khí quá."

"Ơ, chị dâu tới à." Trình Phi Viễn từ phòng rửa tay ra ngoài, cười híp mắt chào hỏi.

"Chị dâu, Xin chào, em là Tôn Đào Phi, chị có thể gọi em là Phi Phi. Về sau em liền gọi chị là chị dâu như Phi Viễn nhé." Rót trà ngon, Tôn Đào Phi cười tự giới thiệu mình.

Lâm Văn cười híp mắt quan sát Tôn Đào Phi một lượt, "Lần trước em tới vừa lúc chị về nhà, không gặp em, vẫn nghĩ, Trình Phi Viễn rốt cuộc cưới người vợ như thế nào, hôm nay xem ra thật đúng là người ngọc."

Tôn Đào Phi cười ha ha, giống như ngượng ngùng quay đầu, đã nhìn thấy hai người kia một tay một bánh khoai lang, ăn ngon lành.

Tôn Đào Phi buồn cười, cười khẽ một tiếng, "Đồng Đồng, về sau cháu phải tới đây chơi với em trai nhiều nha."

Cô bé nháy mắt to long lanh, ngoan ngoãn gật đầu một cái. Khiến cho Tôn Đào Phi ngứa tay, không kìm được mà nhéo gương mặt hồng hào của nó.

Sau khi Trình Phi Viễn nói cho cô biết, Trịnh Khải, chồng của Lâm Văn ở đoàn tham mưu. Tôn Đào Phi lập tức có chút hiểu chuyện.

Cuộc sống ngày từng ngày quả thật rất nhàm chán, nhất là đối với một người phụ nữ thích làm việc như Tôn Đào Phi mà 24h chỉ dùng chăm sóc chồng. Để giết thời gian, Tôn Đào Phi dứt khoát đi mua một đống CD phim tình cảm thần tượng và văn nghệ điện ảnh Tây Phương về. Ngày ngày ngồi ở trước TV từ sớm đến tối, chỉ trừ ba bữa ăn và lúc hắn cần cô trợ giúp mới đứng dậy.

Có lúc Trình Phi Viễn cũng sẽ xem chung với cô, nhưng người đàn ông này lại không hiểu văn vẻ hoa mỹ, thay vì nói hắn đang xem ti vi với cô, không bằng nói là hắn đang quấy rối. Mỗi lần đều là ngồi không tới nửa giờ, hắn sẽ kêu la, có cái gì hay mà xem, ngây thơ chết rồi.

"Có cái gì hay mà xem, phụ nữ bọn em thật thích mấy thứ rối rít khóc lóc." Nhíu lông mày, Trình Phi Viễn bất mãn nói thầm về Tôn Đào Phi đang nằm nghiêng ở trên ghế sofa, ôm gối trong ngực, nước mắt ròng ròng.

Tôn Đào Phi chợt nghiêng đầu, ánh mắt lạnh lùng quét Trình Phi Viễn bên cạnh, lạnh giọng nói, "Cái gì phụ nữ bọn em, anh không phải là phụ nữ sinh ra sao, không có phụ nữ sao có thể có anh, không có phụ nữ sao anh có thể sống thư thản, không có phụ nữ hiện tại người nào phục vụ anh ăn uống vệ sinh." cô thật sự là chịu đủ người đàn ông suốt ngày ồn ào bên tai cô này rồi.

Một tràng lời của Tôn Đào Phi lốp bốp ập tới. Trong nháy mắt, Trình Phi Viễn bị nói có chút choáng váng. Vợ hắn bộc phát rồi. Nhưng sao nhiều ngày, cô không nói gì. Hôm nay là thế nào?

Thật ra thì hắn cũng chỉ là muốn cho cô trò chuyện với hắn nhiều chút. Ai ngờ ánh mắt của cô cơ hồ cả ngày đều chỉ nhìn chằm chằm TV, không nhìn hắn một cái. Hắn chủ động nói chuyện với cô, cô cũng chỉ qua loa đôi lời, hoàn toàn không tập trung.

Làm một người chồng, bị chính vợ mình coi thường như vậy, hắn có thể có sắc mặt tốt, nói lời hữu ích với "Tình địch" của mình sao?

"Bàn Đinh đâu?" Trình Phi Viễn còn đắm chìm trong các loại mộng tưởng oán niệm của mình, Tôn Đào Phi bỗng nói một câu.

Khi Quân Hôn Gặp Gỡ tình yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ