6.

813 115 16
                                    







ôm trong tay những tập tranh đã ráo nước.

mực loang vỡ, chảy dài trên hai tấm gỗ mục.

....

chiều giữa đông
ánh đèn vàng ngót nghét..

em lật những trang vẽ còn ướt đẫm nước mưa. những mảnh giấy rời rạc, mềm nhũn trượt khỏi tay.

mải nhìn theo từng vệt nước còn đọng ngang khung cửa sắt. những bức tranh gác gọn bên lề tường...

đôi mắt mệt mỏi khẽ nhíu chặt trong giây lát.

.

sau cơn mưa rào đêm qua. em trở về nhà chỉ còn thấy một đống hỗn độn...

gió dập vỡ những ô kính trên cửa. mưa ướt nhoà đống tranh dưới nền đất. chẳng còn gì ngoài bức hoạ đỏ thẫm vẫn nằm im lìm bên khung bạt..

thì ra. em nâng niu bức tranh này hơn tất cả những gì em có...


___

khẽ vuốt tấm lưng trần giữa mặt giấy vô thức. lòng em đang mỏi mệt cũng chợt hoàn yên ổn..

tiếng gió chiều cọt kẹt thả trong tim. ngắm mưa tuyết thờ thẫn đổ giữa trời. mùa đông ta biết yêu, ngay cả khi lạnh giá nhất, chỉ nghĩ đến nhau thôi cũng đã trở thành điều tốt đẹp..



———


đêm.

cơn đói cồn cào khiến em chợt tỉnh giấc. chân tay bủn rủn, lò dò bước đến căn bếp với hai mắt tối sầm. em chẳng nhớ rõ mình đã thiếu ăn bao nhiêu ngày. chỉ biết rằng, để hoàn thành xong loạt công việc chất đống, suốt cả tuần nay em chẳng nạp được thêm gì vào dạ dày, ngoài những cốc cà phê vài xu mua tạm trên đường đi học...

.

cơn gió đêm ùa tới, từ những ô kính vỡ.
đẩy cái áo mỏng manh bạc phếch, xộc xệch tuột khỏi vai..

và tiếng gió rin rít, miết ngang trên sống lưng trơ trọi. để em chỉ có thể mím chặt đôi môi tái nhợt, ngăn cơn run rẩy kéo dọc toàn thân...


cứ thế loay hoay trong căn bếp đã gần mười phút đồng hồ, vậy mà tất cả những gì em tìm thấy chỉ là một quả trứng gà và một gói mì tôm...

.

.

.

tiếng xả nước ào ào và tiếng gió đêm kêu siết, át đi hết những tạp âm chẳng quan trọng. em gục đầu bên cái tủ lạnh trống rỗng, hai mắt nhắm nghiền, cứ vậy mà đếm từng nhịp nước sôi..

đầu óc choáng váng như trôi lạc khỏi thực tại. em chẳng thể để tâm đến tiếng mở khoá cọc cạch. và tiếng giày cao gót của ai loạng choạng dẫm xuống sàn..

cho tới khi một vòng tay bất ngờ ôm chặt lấy em, mùi rượu tây phảng phất bên chóp mũi và hương nước hoa quen thuộc tràn kín trong buồng phổi, em mới thoáng giật mình, quay đầu nhìn phía sau.

winrina . không có sau nàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ