————khi cả trời thu nhỏ trong đáy mắt. ánh nắng tàn cũng mảnh dẻ, cô đơn...
vội theo bước chân ai, cứ lầm lũi một mình.
em trở về nhà, lại hoà vào miền nhớ.
suốt một tuần nay ta chẳng gặp được nhau.
ta bận bịu với hàng trăm việc to bé. chỉ đành gác tay lên, trong một giờ một phút, tráo nỗi nhớ với mảnh trời tâm tư...
.
.
và.
cô cũng nhớ em
trong những buổi xuân tan..nhớ. là nhớ thật..
chứ chẳng phải, vài bức ảnh một chiều mưa em chụp vội. cũng chẳng phải dòng tin nhắn em nhắc cô trở về sớm...
cô muốn gặp em, bằng xương bằng thịt..
cô muốn ôm em, chẳng nhanh.
...càng chẳng vội__________
giữa một khoảng lặng thinh.
tiếng mở cửa lách cáchyu jimin bước vào nhà em. hai vai uể oải, cứ vậy mà ngã xuống nệm giường cứng đờ..
-
mười giờ đêm rồi.
em còn chưa đi làm về.
những cơn ho dai dẳng vẫn bám dính nơi cuống họng đau rát.
.
cô mở tủ, tìm trong những gói giấy bạc, mấy viên thuốc cảm em mua. từng lớp, từng lớp giấy che khuất đi cái màu xanh lam gấp gọn một góc tủ.
vốn dĩ, cô luôn muốn giữ lại một khoảng riêng tư cho em. nhưng dòng chữ đổ nghiêng trên tấm thư mời ấy, cái sắc vàng sỡn, sáng cóng như dải bạc, chợt choán lấy tầm mắt... để rồi bất giác cô cũng chẳng ngăn được tò mò. vội mở bức thư, chăm chú từng hồi..
_
mân mê trên tay, mảnh giấy nhám còn ươm mùi nước hoa. những dòng in, như cắt lẹm trong ngỡ ngàng..
"anh quốc, năm đến mười năm"
đấy là tất cả những gì mà cô còn đọng lại.
và rồi cô cũng chẳng còn biết nữa, khi dòng hồi âm còn trống rỗng chẳng vương mực. khi bức thư, đã gửi tròn được một tháng..
nối trong tiếng bước chân, những nhịp tim thổn thức. cổ họng khô ran. đôi tay mướt lạnh.
yu jimin cất gọn lá thư
trông cánh cửa vừa mở lại cót két.
trông dáng người mỏi mệt mắt còn xanh..- - -
em bước vào nhà.
để phía sau lưng, buổi mưa buồn lất phất.mái tóc búi gọn hẵng ươn ướt vài giọt sương.
tấm áo phong phanh, cái túi xách mỏng.
BẠN ĐANG ĐỌC
winrina . không có sau này
Fiksi Penggemarthương một thời. yêu một đời.. (lowercase) @orange_juiceed