Hôm nay là ngày ghi hình đầu tiên của concert đầu năm nên mới sáng sớm đã có rất nhiều người tập trung trước công ty. Chu Chí Hâm trong đám đông tìm mãi không thấy bạn nhỏ của mình đâu hết, trước lời thúc giục của staff thì anh đành lên xe trước.Nào ngờ vừa lên xe thì anh đã bắt gặp bóng dáng một bạn nhỏ đã ngồi sẵn ở hàng ghế cuối đang tựa đầu bên kính xe và thiếp đi từ lúc nào không hay.
Tuy người đó đeo khẩu trang và chùm kín mít hết cả người nhưng Chu Chí Hâm vẫn nhận ra đó là bạn nhỏ của anh.
Anh cũng nhanh chóng xuống hàng ghế cuối để được ngồi cạnh Tô Tân Hạo, anh lấy tay choàng qua đỡ đầu cậu dựa về phía vai anh. Mắt cậu lim dim mở ra.
" Ô anh đánh thức em rồi à ?", vừa thấy cậu mở mắt ra, Chu Chí Hâm liền vội lấy tay vuốt lưng, dỗ ngủ bạn nhỏ.
" Không hẳn, nắng quá ", giọng cậu có chút uể oải, vẫn chưa tỉnh giấc hẳn nhưng quả thật lúc ấy vô cùng nắng, thiếu điều muốn đốt cháy luôn cả chiếc xe.
Anh nhẹ nhàng lấy bàn tay đặt lên mắt cậu, chắn đi những cái nắng đáng ghét đang làm phiền cậu.
" Cứ ngủ đi, đến nơi anh gọi ", và thế là Tô Tân Hạo lại yên giấc chìm vào giấc ngủ trên bờ vai ấm áp của anh.
.
Tua đến lúc nghỉ giữa giờ sau khi tập duyệt được một nửa, mọi người đều đã mệt lả hết rồi nhưng còn Chu Chí Hâm lại còn vô cùng nhiều năng lượng, anh nhanh chóng đi thay trang phục rồi chạy đi tìm bạn nhỏ.
Lúc anh vừa chạy vào phòng hóa trang cũng là lúc Tô Tân Hạo vừa thay sang một bộ trang phục khác xong, bạn nhỏ trong trước mắt trong bộ đồ trắng lông vũ nhìn tựa như một thiên thần vậy.
Anh nhanh chóng chạy lại đưa cho cậu hộp sữa chua dâu, tiện thể cắm ống hút cho cậu luôn. Càng nhìn bộ đồ lông vũ của Tô Tân Hạo, Chu Chí Hâm càng không nhịn được mà bứt vài chiếc lông tơ trên đó.
" Hư trang phục bây giờ, stylish mà la em là em giết anh đó "
" Hư thì mặc bộ của anh này "
" Điên "
Bỗng sân khấu bắt đầu phát nhạc, làm rung động cả khu vực phía sau hậu trường.
" Xin lỗi a~ Ra ngoài coi không ?"
" Đi "
Anh và cậu kiếm một cái bục đen khuất ánh đèn gần sân khấu, lặng lẽ ngồi đợi màn trình diễn của người khác do cả hai đều được nghỉ đến gần nửa tiếng nữa.
Hai người cũng có nói chuyện một chút, Tô Tân Hạo chỉ cần nói một chữ thôi khoé miệng của Chu Chí Hâm cũng tự động cong lên, mà y rằng mỗi lần anh cười vì bạn nhỏ thì nhìn anh vô cùng ngốc.
" Nhìn anh cười ngốc quá đấy "
" Tại vì thích em đó a", vừa lúc tiếng nhạc trên sân khấu bắt đầu vang to lên, át đi cả cuộc hội thoại của hai con người bé nhỏ này.
" Nãy anh mới nói cái gì cơ "
" Có nói gì đâu a", anh cười cười kéo tay cậu đứng dậy trong khi Tô Tân Hạo vẫn còn vô cùng khó hiểu. Rồi hết giờ nghỉ thì hai người tung tăng tay trong tay đi lên sân khấu.