Hiểu rõ nguyên nhân Lục quản sự đến, Khương Cẩm tỏ vẻ nhà này diễn không biết mệt, liền nói "Mặt thế tử các ngươi cũng lớn thật a! hiện giờ ta có nhà, có tiệm, có ruộng đất, dựa vào đôi tay mình sống qua ngày cũng thoải mái miễn bàn, trong lòng nghĩ quẩn như thế nào mới lại nhớ đến ngày tháng nghẹn khuất ở Định Nam Hầu phủ chứ?"
Đại khái là biểu tình của Khương Cẩm thật sự là kinh ngạc không thôi, Lục quản sự đột nhiên cảm thấy Khương Cẩm nói cũng đúng. Tuy rằng địa vị khác nhau như trời với đất, nhưng bàn về chất lượng cuộc sống, thì đúng là khác nhau như trời với đất.
"Như vậy cũng không chừng ngươi muốn mượn thanh danh của Định Nam Hầu phủ chúng ta để nổi tiếng." Lục quản sự hơi thiếu tự tin nói.
Khương Cẩm tỏ vẻ cao lãnh "Ngươi quá xem trọng Định Nam Hầu phủ thanh danh rồi? Ai không biết thế tử các ngươi chê nghèo yêu giàu, vứt bỏ chính thất? Nếu ta muốn nổi danh hơn một chút, thà đưa bánh bao cho Vương đại nhân của Lễ bộ còn đáng tin cậy hơn."
Vương đại nhân chính là vị Lễ bộ thị lang trước kia đã đề thơ cho bánh bao, vị lão huynh này từ ngày ấy cũng thích bánh bao nhà Khương Cẩm, thường xuyên tống cỏ người tới mua.Lục quản sự có chút không biết nói gì, bàn về thanh danh, Định Nam Hầu phủ thật sự không được tốt lắm. Vốn dĩ Lục Tề Lâm có công lớn, đúng là đã xoát được thanh danh tốt, nhưng bởi vì chuyện hưu thê, ngược lại thành bằng chứng phẩm đức không đoan chính. Mà Khương Cẩm thì sao? Tuy rằng cũng có vài tên ngụy quân tử lải nhải dài dòng nói Khương Cẩm không nên xuất đầu lộ diện, nhưng mặc kệ là người ngoài đồn đãi như thế nào, Khương Cẩm vẫn được những văn nhân khác viết thơ từ ca phú khen ngợi nhiều hơn.
"Tóm lại ta không có rảnh đi quản chuyện của Định Nam Hầu phủ các ngươi, cũng không nghĩ muốn liên quan gì đến các ngươi" Khương Cẩm liếc Lục quản sự một cái,, sau đó trợn mắt "Ta không ngốc đến nổi sống quá tốt lại không muốn, muốn đi tìm sóng gió vào than."
Lục quản sự muốn nói nhiều hơn hai câu, nhưng mà người tính không bằng trời tính. Khương Cẩm vừa nhắc đến Lễ bộ thị lang Vương đại nhân, người nhà của ông ta đã tới mua bánh bao, nhân tiện còn tặng một bài từ, là bài từ tiếc hận về bánh bao măng mùa xuân chỉ bán trong thời gian quá ngắn. Làm thơ sao, so với Lý Đỗ* dĩ nhiên là kém xa, nhưng mà hiện giờ cũng xem như bút tích của văn nhân a.*Lý Bạch, Đỗ Phủ
Khương Cẩm nhịn không được mỉa mai Lục quản sự một câu "Nhìn thấy chưa, ta muốn nổi tiếng, còn cần gợi lên quan hệ với Định Nam Hầu phủ các ngươi sao?"
Đây mới chính xác là cách để xoát thanh danh đó hiểu không?
Lúc này Lục quản sự thật sự ngồi không nổi, xám xịt rời đi. Khương Cẩm có qua có lại đem bánh bao mới ra phân một nửa đưa cho người của Vương đại nhân kia, mượn mỹ danh là hỗ trợ xem thử hương vị thế nào.
Vương đại nhân đương nhiên cảm thấy thật cao hứng, hơn nữa cảm thấy việc này rất có mặt mũi, vì thế lại viết một bài thơ Xuân cần từ đưa tới.Một khi Khương Cẩm đã cao hứng, hai loại bánh bao nhân rau cần đều online. Rau cần mùa xuân tươi mới, đáng yêu, hương vị cũng không nồng đậm, màu sắc xanh non lại làm người ta động tâm. Bất luận là phối với thịt ba chỉ hay chỉ là phối với đậu hủ khô đều rất phù hợp.
Đương nhiên, là không có kiểu cách như bánh bao măng mùa xuân ngũ sắc, nhưng cũng đều được hoan ngênh như vậy. Đồng thời làm người ta đáng tiếc chính là, bánh bao củ cải của Khương Cẩm đã hết. Càng ngày càng gần cuối xuân, củ cải tươi càng ngày càng ít.
Nhưng theo vài trận mưa sau, nấm rừng bắt đầu đưa ra thị trường, bất quá lúc này còn chưa có người ươm trồng số lượng lớn, Khương Cẩm không có khả năng có nguồn cung lớn làm nhân bánh bao, nhưng mà hầm nồi canh gà nấm hay nấm trộn rau thì vẫn có thể làm vài lầnnuôi dưỡng, Khương Cẩm cũng không có khả năng dùng cho đại lượng làm bánh bao nhân, nhưng thật ra hầm một hồi nấm canh gà, làm cái rau trộn tạp nấm, lại thanh xào vài lần.
Ừm, nấm cùng chân giò hun khói cũng rất bắt cơm đó.

BẠN ĐANG ĐỌC
Ta chỉ muốn bán bánh bao [Edit Full]
Ficción GeneralTên Hán Việt: Ngã chỉ thị tưởng mại cá bao tử Tác giả: Phong Mật Ô Long Trà Tình trạng: Hoàn thành convert (139 chương + 1 phiên ngoại) Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Ngọt sủng , Mỹ thực , Cung đình hầu tước Tình trạng ed...