Q1 - Chương 23: Trâu rừng thật sự vừa dài vừa mảnh (H)
Q1 - Chương 23: Trâu rừng thật sự vừa dài vừa mảnh (H) Có thể là động vật ở Tam Khu lần đầu cảm nhận được uy lực của gậy xua đuổi nên khu rừng gần lều vải cũng không thấy dấu vết những con thú nhỏ.
Lý Hành Ca biết thứ này không gây hại cho động vật nên không nói gì, nhưng trong lòng vẫn buồn bực, vốn không nên có hoạt động của con người trong khu hoang dã, mà hiện tại bọn họ đã dừng ở đây quá lâu.
"Đang nghĩ gì?"
Lý Hành Ca bị ôm vào lòng ngồi trêи tàng cây, tuy cây cối nơi đây cũng không có nhiều lá nhưng trời tối tầm nhìn hạn chế, nhất là những cái cây đều là cây lâu năm cao lớn, cho nên chỉ có thể mơ hồ thấy ánh lửa cách đó không xa. Lý Hành Ca cúi đầu nhìn một lúc, lạnh nhạt nói: "Thật sự cả đời không ra đảo cũng tốt."
"Hành Ca, thế giới bên ngoài rất đẹp." Chẳng hiểu sao Hướng Tư Thần thấy hơi khó chịu, hắn biết từ lúc trêи đảo xuất hiện mấy vị khách không mời mà đến, Lý Hành Ca đã rất căng thẳng, không phải sự căng thẳng giống như lúc sợ hắn phát hiện bí mật trêи đảo, mà là sợ hãi tiếp xúc với người ngoài. Nhóc này từ nhỏ đến lớn toàn tiếp xúc với những người liên quan đến công việc, bây giờ e rằng rất không thích ứng.
Dường như không muốn nói đề tài này tiếp, Lý Hành Ca quay đầu hỏi Hướng Tư Thần: "Không phải ông muốn làʍ ȶìиɦ hả?" Sau đó chủ động cởi quần ra phân nửa, mời gọi: "Vào đi."
"Em thật sự nghĩ tôi sẽ mắc lừa sao?" Hướng Tư Thần tức cười, ngoạm một cái lên mặt cậu: "Chẳng phải em khó chịu à, tôi giúp em kiểm tra một chút." Ngón tay thô ráp mới chà hai cái lên hạt đậu vốn đang khô khốc, miệng huyệt lập tức ướt át, mượn chút dịch nhờn đó, Hướng Tư Thần lại trượt lên trượt xuống dọc theo cái khe thịt, tạo ra càng nhiều ɖâʍ thủy hơn.
"Ư... Ông cũng không phải bác sĩ, mau vào đi." Lý Hành Ca ngồi giữa hai chân tên đàn ông ấy, lưng dựa vào ngực hắn, dưới ʍôиɠ có lót chiếc áo ba-đơ-xuy của hắn nên cũng không bị vỏ cây ma sát trầy hai múi đào, cơ mà cái tư thế này luôn có loại ảo giác như cậu đang tự thủ ɖâʍ, hạt đậu bị vò mấy cái đã nếm được mùi ngon, ham muốn không được thỏa mãn.
Hướng Tư Thần lấy đèn pin y tế ra, lại dùng chiêu cũ. Kết nối với vòng tay, mở màn hình hiển thị ba chiều xong, hắn nhét cái đèn vào động ɖâʍ của Lý Hành Ca, dùng ngón tay đẩy đến chỗ sâu nhất, sau đó rút ngón tay ra: "Nhìn màn hình, còn lo lắng bên trong hư mất nữa không?"
Vấn đề này rất đứng đắn, Lý Hành Ca gật đầu không hề phát hiện mình đã bị người ta từ từ dụ vào bẫy: "Khôi phục rất tốt."
"Em xem, bên trong thật nhiều nước, còn hấp háy hấp háy nữa này." Sau đó hắn khép hai chân mình vào giữa, nói: "Thảo nguyên đầy muỗi, đừng banh rộng như vậy, lỡ chúng nó chui vào sẽ không tốt đâu."
"Hư..." Lý Hành Ca không biết làm sao phản bác, cậu đang ngồi trong lòng tên ấy, chân gập lại theo hình chữ M, bị hai chân Hướng Tư Thần kẹp quắp lấy banh rộng ra hai bên, tư thế của họ giống như một chữ M lớn đang bao trùm lấy một chữ M nhỏ ngồi trêи tàng cây, cho nên khi đối phương khép chân, Lý Hành Ca cũng bị ép phải khép chân theo. Mấu chốt là... chân đối phương liên tục thả lỏng rồi khép chặt, buộc hai đùi cậu cũng liên tục banh ra khép vào, làm hại chiếc đèn pin ở bên trong khe thịt cứ trượt lên trượt xuống, khiến chú bào ngư của cậu vừa nhộn nhạo vừa nóng ran.
"Ôi, Hành Ca, bên trong em không phải là thật sự hư mất đấy chứ? Sao càng ngày càng ra nhiều nước thế này."
Liếc nhìn màn hình, Lý Hành Ca xấu hổ luống cuống, tựa vào lồng ngực hắn, thở không ra hơi: "Không có hư... Ngài đừng kẹp chân tôi nữa... ɦσα ɦuyệt cứ bị ma sát, tôi sẽ hưng phấn tình ɖu͙ƈ mất..."
"Cơ mà tôi thích cái cảm giác rung rung lắc lắc chân. Trước kia mỗi khi xem TV, tôi thường một tay cầm xiên nướng, một tay lắc bia, riết thành quen." Hướng Tư Thần hưng phấn nhìn những thớ thịt xinh đẹp run rẩy tiết ɖâʍ thủy càng ngày càng nhiều trong màn hình, nếu không phải hôm nay bị dính cái cơ quan sinh ɖu͙ƈ này thì hắn đã sớm tiến vào cơ thể người nào đó rồi.
"Nhưng mà... Ưm... A... Đừng kẹp chân tôi chặt như vậy... y phục của ngài sẽ bị làm ướt..."
"Hôm nay bé thú cái động ɖu͙ƈ à?"
"Không có... Tại ngài kẹp chân tôi như vậy tôi mới hưng phấn tình ɖu͙ƈ... Ưm..."
"Tôi không có nói cái này, hôm nay em cứ nhìn ngực cái cô họ Tần kia chằm chằm, thích sao?"
Nói đến đây Lý Hành Ca cảm thấy tức giận ngay, lạnh lùng nói: "Rõ ràng chính ngài mới là người nhìn chằm chằm vào ngực con gái người ta."
Hướng Tư Thần thò một tay vào áo cậu, tóm lấy một bên thịt nhũ mới nhú mấy ngày gần đây mà xoa bóp đùa bỡn, nói: "иɦũ ɦσα bự thì rất tốt, còn có thể chơi nhũ giao."
Tức quá! Lý Hành Ca giãy giụa muốn bò ra ngoài, biển hiện lạnh như băng: "Hướng tiên sinh, xin ngài cắm vào thân thể tôi đi, bắn tinh xong chúng ta nghỉ ngơi, ngày mai còn phải lên đường."
Dù Lý Hành Ca có liều hết chút sức lực đó để chống cự cũng chẳng xi nhê, Hướng Tư Thần kẹp chặt chân cậu không buông, tay càng dùng lực nắn bóp cái иɦũ ɦσα be bé tội nghiệp, nói: "Em sốt ruột cái gì, chẳng phải cả ngày đều ở trêи lưng tôi sao, nói, có phải để ý bộ ngực kia không!"
"Trước tiên... Hư... Tôi không có hứng thú với sự lớn nhỏ của ngực phụ nữ, tiếp theo... Ha... Tôi là người song tính, cho dù ngài có xoa đến cỡ nào nó cũng chỉ có nhiêu đó thôi, không thể cung cấp nhũ giao cho ngài được... Hưm..." иɦũ ɦσα bị cái tay kia nhào nặn thô bạo, nhưng không đau, mà ngược lại, mỗi lần tên ấy cạ qua đầu nhũ đều khiến Lý Hành Ca càng thêm hưng phấn, cảm thấy trong huyệt càng ngày càng trống rỗng, bây giờ càng khao khát cơ quan sinh ɖu͙ƈ giống đực.
"Cung cấp... À đúng, em đã nói em cung cấp dịch vụ tình ɖu͙ƈ cho tôi mà ha~" Hướng Tư Thần muốn cười chết rồi, nhưng cũng không định uốn nắn lại nhận thức sai lầm này của cậu, ngón tay chụp lấy hai đầu иɦũ ɦσα nhỏ xinh, vặn xoáy qua lại, se tới se lui, thấy ɖâʍ huyệt chiếu trêи màn hình ra nước càng ngày càng nhiều thì kẹp chân cậu banh ra khép vào liên tục, vận động càng thêm chăm chỉ. Hắn tiến đến bên tai Lý Hành Ca, trầm giọng thầm thì: "Nhưng tôi thích cảm giác bóp иɦũ ɦσα vừa tay như hiện tại hơn."
Tức thì tức, xúc cảm trêи thân thể Lý Hành Ca vẫn không giảm xuống chút nào, hơi thở cậu cũng trở nên vô cùng dính nị: "Ngài có thể tiến vào được rồi..."
"Đừng hòng ủ mưu~ tôi sẽ không mắc lừa đâu~" Sau đó bẻ đầu cậu qua, đưa lưỡi hôn lên.
Lý Hành Ca bị bắt ngẩng đầu vặn ra sau hôn hắn, răng môi cạ nhau. Đầu lưỡi hắn linh hoạt như con rắn, vừa khiêu khích vừa phun nọc độc khiến Lý Hành Ca tê cả người. Sau khi trao nhau nụ hôn mãnh liệt, miệng cậu đầy nước bọt; qua màn hình, Lý Hành Ca có thể dùng thị giác mà biết mình sắp cao trào.
"Bị bóp иɦũ ɦσα phê hơn hay bị ʍút̼ lưỡi phê hơn?" Hướng Tư Thần chỉ chỉ màn hình, nói: "Em xem nơi này, thành ɦσα ɦuyệt co thắt rõ ràng." Sau đó một bàn tay đang giày vò bộ ngực dừng lại, thò xuống dưới, hai ngón tay thọc vào cái lỗ hoa, đẩy chiếc đèn pin đến tận đáy, tay kia nắm lấy cằm người trong lòng, ép cậu phải nhìn lên màn hình: "Thấy không, cổ t.ử ƈυиɠ cũng có phản ứng, bên trong rất sướиɠ sao?"
"Bên trong... bên trong khôi phục rất tốt, đã có thể rút thiết bị ra... Tôi không có lừa ngài đâu, có thể chọc vào được rồi mà..."
Hướng Tư Thần còn không rõ mưu đồ của Lý Hành Ca hay sao? Hắn cười cười, chẳng những không lấy đèn pin ra mà ngay cả ngón tay cũng không thèm rút về, hỏi: "Nếu em không có hứng thú với ngực phụ nữ, vậy phải chăng là hứng thú với ƈôи ȶɦịt đàn ông?"
"Không... Tôi không có hứng thú với bất kỳ bộ phận sinh ɖu͙ƈ nào cả..."
"À, hiểu rồi, thì ra em cảm thấy hứng thú với ngón tay." Nói xong, hai ngón tay giống như những anh hùng trong tiểu thuyết võ hiệp với chiêu thức đầy kỹ xảo mà thọc rút moi đào nhanh như máy, ɖâʍ thủy nháy mắt bị cắm văng tung toé, khung cảnh này quả thực có thể nói là nước nôi giàn giụa tràn trề.
"Hưm... Ư ư ư... Hức... Đừng mà... Đừng... Ở đây còn có người..."
Động tác trêи tay Hướng Tư Thần chẳng những không ngừng mà càng lúc càng mãnh liệt, tiếng nước "lép nhép lép nhép" vang dậy bên tai, hắn nói: "Giao phối không phải chuyện đáng xấu hổ, chẳng phải em hiểu rõ điều đó hơn tôi sao?"
"Không... Ngài từng nói... chúng ta... chúng ta là đang ân ái... Á... Ưmm..." Ngồi trong lòng hắn, mũi tràn ngập mùi đàn ông dương cương mạnh mẽ, Lý Hành Ca sướиɠ đến ưỡn ngực, siết chặt hoa huyệt. Trêи màn hình, không thể nhìn ra hình ảnh ngón tay thọc vào rút ra nhưng lại có thể nhìn thấy cảnh cổ t.ử ƈυиɠ từ từ thả lỏng, điều này càng khiến cậu thêm xấu hổ. Lý Hành Ca muốn lớn tiếng rêи rỉ, lại sợ bị phát hiện tình trạng ɖâʍ đãng của mình, việc này còn nhục nhã hơn cả ban ngày ban mặt mà giao phối dưới sự chứng kiến của hươu cao cổ vài ngày trước nữa.
"Quả nhiên em rất thích ngón tay, sướиɠ cỡ nào hửm?"
"Ưm..."
"Trả lời, không nói câu nào là rất không lễ phép nhé~"
"Rất sướиɠ... Hu..."
"Thế mới nghe lời chứ. Tôi thọc nát bướm em có được không?"
"Không tốt... Ưm... Sẽ đau..."
Đồ ngốc, đây là tán tỉnh! Ai mà đi cắm nát em thật! Hướng Tư Thần buồn cười nhưng lúc này cũng không cười nhạo cậu không hiểu phong tình, ngược lại tay càng thêm ra sức.
"ƈôи ȶɦịt... cũng muốn được sờ..." Lý Hành Ca sợ bị té xuống nên đôi tay vẫn luôn nắm chặt ống quần đối phương, không tự tuốt được, nhưng mà đang rất muốn nên đành mở miệng đòi, lỗ hoa truyền đến kɧօáϊ cảm khiến cậu mất hết sức lực chống đỡ, ngửa đầu muốn cắn cái gì đó, cuối cùng há miệng ngậm vành tai Hướng Tư Thần: "Ô..."
Hướng Tư Thần vừa định trêu ghẹo vài câu thì dưới gốc cây truyền đến tiếng bước chân, tiếp theo, giọng Tần Khải vang lên: "Bác sĩ Hướng? Bác sĩ Hướng? Anh ở đâu vậy? Tôi mang cho anh một ít quả bao báp~ Ơ? Ở cây nào nhỉ?"
Trêи cây, Lý Hành Ca sợ tới mức một tay vẫn bắt lấy ống quần đối phương, tay kia vội vàng che miệng mình lại, không dám phát ra bất cứ âm thanh nào. Màn hình đã được tắt, thực sự hai người ẩn trêи tàng cây mà không phát ra tiếng động thì sẽ rất khó bị phát hiện, nhưng chẳng hiểu sao lúc này đây Lý Hành Ca lại cảm thấy vô cùng nhục nhã, nhất là khi hạt đậu cũng bị một bàn tay thô ráp khác chà lau, thoáng chốc đã khiến cậu càng thêm kϊƈɦ thích.
Hướng Tư Thần một tay thần tốc thọc rút trong cái lỗ nóng ướt, cắm ra đầy nước; tay kia thì dùng sức chà xát hạt đậu cực nhanh, còn dùng móng tay cà cà, hành hạ hạt đậu mỏng manh nhạy cảm, làm cho người trong lòng run rẩy từng đợt, co giật từng cơn.
"Bác sĩ Hướng~~~~~ Anh ở trêи cái cây nào?"
Lý Hành Ca càng ngày càng nóng, ngón chân cuộn tròn, dưới bụng căng cứng, bỗng nhiên cậu ưỡn ngực lên, đau khổ lắc đầu mãnh liệt, cả người run mấy cái, cổ họng phát không ra tiếng mà chỉ nghẹn ngào ra hơi.
"Tần Khải, cô ở đây làm gì?"
"Bạch Tân Lai, sao cậu cũng tới? Tôi tìm bác sĩ Hướng, đưa anh ấy chút đồ ăn, người ta vất vả chăm sóc chúng ta như vậy mà~ A? Sao lại có nước?" Tần Khải mở tay ra: "Trời mưa sao?"
"Chắc là phân chim đó, đừng đứng dưới tàng cây, không thôi lát nữa cả người đầy phân. Nói không chừng bác sĩ Hướng mệt mỏi ngủ rồi, cô cứ bắt người ta dậy làm chi."
Tần Khải vốn không cam lòng rời đi nhưng cũng sợ chim trêи cây ị đầy đầu mình nên đành vậy.
Mà trêи cây, chú chim nào đó đang vô cùng tội nghiệp núp trong lồng ngực một người đàn ông, lỗ hoa tê dại giật giật, phun ra một luồng ɖâʍ thủy. Vừa rồi suýt chút Lý Hành Ca tưởng mình lại bài tiết mất khống chế, cũng may chỉ là triều phun.
"Hỏng đến thế?" Hướng Tư Thần giơ bàn tay phải ướt đẫm lên: "Không ưa cặp иɦũ ɦσα bự của nhỏ nên em dùng nước ɖâʍ phun người ta?"
"Rõ ràng là tại ngài cứ khảy âm hạch của tôi... chỗ đó rất nhạy cảm. Ngài không thể cứ làm vậy hoài, lâu dài tôi sẽ giảm độ mẫn cảm với những cách thức kϊƈɦ thích khác..."
Phái học thuật phái học thuật, Hướng Tư Thần không muốn nghe, hắn lại mở màn hình hiển thị hình ảnh trong không gian, nhìn thấy rõ ràng t.ử ƈυиɠ đã vào trạng thái chuẩn bị, hôn hôn Lý Hành Ca, hỏi: "Thân thể đã mở rộng rồi?"
Lý Hành Ca mới cao trào xong, yếu ớt ừm một tiếng: "Đã..."
Cuối cùng, cái thứ kia của Hướng Tư Thần cũng ra mắt trong đêm nay, đó là một cơ quan sinh ɖu͙ƈ giống đực vừa dài vừa mảnh, hơi giống pín hươu, nhưng không phải hình gai nhọn mà là hình trụ. Thứ kia chính là ƈôи ȶɦịt trâu rừng.
Động vật giao phối luôn vừa nhanh vừa vội, phải có bản lĩnh đặc biệt mới có thể khiến cho bầy đàn ngày càng lớn mạnh, duy trì nòi giống thuận lợi hơn. Trâu rừng đã luyện thành bản lĩnh muốn cứng là cứng, như vậy mới có thể áp dụng chiếc lược "chiếm lĩnh cấp tốc" với trâu cái động ɖu͙ƈ. Cứng nhanh, cơ hội đến, chiến đấu thành công là lập tức giao phối, như vậy mới có thể làm cho nhiều trâu cái mang thai, truyền gen của mình cho đời sau. Nghe thấy cái kiểu "một đêm làm bảy lần", "muốn cứng là cứng" sẽ khiến đám đực rựa vô cùng hâm mộ, nhưng trêи thực tế, trâu rừng cắm vào không quá 0.4 giây là đã "giao hàng", mềm nhũn - đích thị là "đàn ông bắn với cấp độ giây" chân chính.
Lý Hành Ca biết nhược điểm này của trâu rừng mới liên tục mời gọi Hướng Tư Thần nhanh tiến vào, ai dè đối phương lại có thể nhịn lâu như vậy, vẫn cứ không tiến vào.
Chơi cũng chơi chán, Hướng Tư Thần đỡ lấy cái thứ vừa dài vừa mảnh kia, có chút ghét bỏ, vừa định cắm thì người nọ vội vàng hô ngừng: "Vẫn chưa lấy đèn pin của ngài ra mà..."
"Mảnh như này, cả hai đều mảnh, em sợ cái gì." Nói xong, không nói gì nữa, cắm vào.
Lý Hành Ca rụt rụt huyệt, lặng lẽ thở dài: Cũng may bình thường cái kia của tên ấy không có mảnh như vậy nên bây giờ bị ƈôи ȶɦịt trâu rừng tiến vào cũng chẳng có chút cảm giác.
Một đường cắm đến chỗ quan trọng dưới đáy, tuy rằng cơ quan sinh ɖu͙ƈ trâu rừng mảnh nhưng cũng có hơn 40 cm, phải cắm tới t.ử ƈυиɠ là chuyện không thể trốn tránh. Lý Hành Ca lại ngượng ngùng, đôi mắt dịch chuyển đến màn hình, trơ mắt nhìn cái cơ quan sinh ɖu͙ƈ kia đẩy cổ t.ử ƈυиɠ nhạy cảm của mình ra, từ từ đâm vào.
"Ưm..."
"Pín ngựa cũng có thể vào, thứ này hẳn là không thành vấn đề chứ?"
"Hư..." Lý Hành Ca lắc lắc đầu, ra hiệu tiếp tục, hai chân cậu vẫn run dữ dội. Tuy ƈôи ȶɦịt trâu rừng mảnh nhưng đường kính cũng bằng ngón tay cái, huống chi nó còn dài như vậy, t.ử ƈυиɠ lại nhạy cảm như vậy.
Cuối cùng cũng cắm vào toàn bộ, Lý Hành Ca vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì người phía sau đã gầm nhẹ một tiếng... bắn xong rồi, thật sự là chưa kịp chuẩn bị cái gì.
Hoá ra, trước đó, khi Hướng Tư Thần đi lấy nước nhân tiện hái một ít quả bao báp, thấy cách đó không xa có một bầy trâu rừng, lúc này thân thể đột nhiên lại biến hóa, hắn lập tức leo lên cây quan sát. Hình dáng trâu rừng biến dị quá rõ ràng, khác với trâu nước đều "chẻ ngôi giữa*" đẹp trai lai láng, đầu trâu rừng có hai cái sừng dựng thẳng. Hướng Tư Thần lấy súng đánh dấu bên hông ra, "phụp" bắn một phát, thành công tìm được trâu rừng biến dị, phần thưởng cho nhiệm vụ đương nhiên là quay về chén sạch người phụ trách rồi.
*Tui cũng hơi rối giữa trâu nước với trâu rừng vì nhiều nguồn thông tin loạn xà ngầu cả lên nên sẽ không cung cấp ảnh nhé. Còn đây là kiểu sừng "chẻ ngôi giữa" mà tác giả đề cập đến:
Đêm đã khuya, tất cả mọi người đều mệt mỏi ngủ thật say, ngay cả việc thay ca gác đêm cũng quên mất, ngủ như chết rồi. Trong đêm tối, vòng tay của Hướng Tư Thần sáng lên, nhận được một tin nhắn: Hài lòng với đối tượng hẹn hò không?
Hướng Tư Thần nheo mắt lại, nhìn về phía lều vải. Là ai?Bạn đã đọc xong Q1 - Chương 23: Trâu rừng thật sự vừa dài vừa mảnh (H)
Mời bạn đọc tiếp Q1 - Chương 24: Đại ca đầu húi cua (H)
TS
YOU ARE READING
[H] Nắng Mai Sáng Rọi Nơi Ca (Khúc Dưới Của Chồng Mỗi Ngày Đều Bất Đồng)
FantasyThể loại: Dirty talk, Bác sĩ biến thái vô sỉ cà lơ phất phơ công x song tính mặt than chưa hiểu chuyện đời biệt nữu thụ. Cái này không phải cưới trước yêu sau, tại tên nó thế. Em thụ là song tính, là thực nghiệm sinh sống ở trên đảo, chưa từng bướ...