4. Nghe nói hoa này hoa nọ

3K 352 99
                                    


Sáng sớm, ở dưới sảnh khách sạn đã có người đến, nói là giao hàng cho ai tên Lee Taeyong.

Một bó hồng lớn nở rộ đẹp đẽ, phải chừng cũng chín mươi chín bông gì đó, cứ vậy được đặt chễm chệ trên quầy lễ tân của khách sạn. Nhân viên ai nấy đi ngang qua đều ngưỡng mộ Taeyong không thôi. Bọn họ còn truyền tai nhau sếp thật biết cách lãng mạn tặng vợ hoa hồng, chẳng biết là dịp gì đặc biệt đây.

Jaehyun nhìn thấy bó hoa hồng đó, mặt trở nên sa sầm. Hoa không phải hắn gửi. Hắn có tình cảm với Taeyong nhưng chắc chắn sẽ không lộ liễu tới mức này. Hắn liếc nhìn Taeyong - người cũng vừa xuống lầu cùng hắn. Hai người đã rất lâu rồi mới đứng chung thang máy. Rõ ràng nằm cùng một giường, vậy mà trong không gian hẹp này lại thấy ngượng ngùng với nhau.

Được chú Kim nói có người gửi quà, Taeyong ngạc nhiên nhận hoa, song lại đọc danh thiếp gửi kèm trong bó hoa mà vừa cười vừa lắc đầu. Jaehyun sải bước ra ngoài khách sạn, cau mày mở mạnh cửa xe đang chờ mình rồi đóng cái rầm. Tài xế nảy người đinh cả tai cả óc, còn tưởng cửa xe sắp bị sếp làm hỏng tới nơi.

Cả ngày làm việc, sếp như ngồi trên đống lửa, lòng nhộn nhạo không yên. Cũng may hắn chuyện công tư riêng biệt nên không giận cá chém thớt. Dù vậy, mọi người đều ngửi được sếp hôm nay không nên chọc, làm cái gì cũng phải cẩn thận hơn.

Thông thường hắn đi làm sẽ ăn cơm trưa ở công ty. Thư ký hay mua đồ ăn hoặc đặt nhà hàng cho hắn. Hôm nay thì khác. Thư ký gõ cửa phòng hắn nói chú Kim vừa gọi điện đến, hỏi hắn có muốn về nhà ăn trưa không.

Jaehyun đóng máy tính, giả vờ xem tài liệu bận rộn cỡ vài ba phút mới trả lời "Được."

Chú Kim biết thế nào ông chủ cũng sẽ đồng ý nên đã nói với Taeyong từ trước "Cậu Taeyong, hôm nay ông chủ sẽ về ăn cơm đấy."

Taeyong đang thử nghiệm món bánh mới của nhà hàng thì buông xuôi. Jaehyun trở về ăn cơm sao? Vậy anh phải chính tay chuẩn bị mới được.

Mười hai giờ Jaehyun về đến nhà đã ngửi được mùi thơm lan toả từ bếp. Taeyong mang tạp dề đang chăm chú bày biện món ăn, đôi mắt to tròn tập trung hết cỡ cùng cái mím nhẹ môi khiến Jaehyun tưởng chừng như mình không chống đỡ nỗi. Có điều bó hoa hồng màu đỏ phô trương đặt ở phòng khách khiến hắn ngứa mắt. Ai mà tặng hoa hồng chín mươi chín bông vào thời đại này, cũ rích cũ meo.

"Anh đợi một chút nhé. Em đem món ra đây." tâm trạng Taeyong rất vui nhưng cũng sợ mình nấu không vừa khẩu vị hắn.

Anh chuẩn bị canh gà hầm sâm, bắp cải cuộn thịt hấp, cháo bào ngư, cá tuyết hấp gừng, toàn bộ đều là món ăn bổ dưỡng không nhiều dầu mỡ. Jaehyun rất kén ăn, tuyệt đối sẽ không động vào cá chưa rút xương nên Taeyong đã ngồi cần mẫn lựa từng miếng xương ra, gắp cho hắn một mớ thịt cá trắng phau phau.

"Anh ăn thử có vừa miệng không. Cá tuyết tốt cho sức khỏe." Taeyong nhỏ nhẹ nói.

Jaehyun cắn thử một miếng. Thịt cá mềm thơm không hề tanh. Rõ ràng hắn ưng ý, vậy mà lời thốt ra lại là "Cũng được."

Cũng được đối với Taeyong đã là một lời khen. Anh nhanh nhảu múc thêm cho hắn bát cháo, trông chờ biểu cảm của hắn. Cháo nở tơi, bào ngư giòn sật chứ không dai, nêm nếm cũng vừa đúng, khá ngon.

[JaeYong] Nghe nóiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ