Chương 14

301 28 3
                                    

Dòng sông chảy róc rách, nước xanh trong, tung tăng phía dưới từng đàn cá bơi lội thấy rõ, từng đám lục bình trôi lềnh bềnh, gió thổi hiu hiu làm xao động những tán cây, trời chiều nay lại mát mẻ yên bình.

Hai người ngồi cạnh nhau, Jungkook đung đưa chiếc đầu miệng cười nhạt thưởng thức từng tiếng ca ngọt ngào, âm nhạc Việt Nam mang âm hưởng đó rất đặc biệt khiến anh say mê, nhất là những bài dân ca, câu hò điệu lý, hay hơn nếu người hát là cô.

"Hò ơi~ Má ơi đừng gã con xa, chim kêu dượng hú biết nhà má đâu"

"Sao lại không gã chồng xa ?" Nghe cô hò vậy thì anh thắc mắc.

"Tui hong thích"

"Sao lại không thích ?"

"Lấy chồng xa thì phải xa tía má, tui chịu không được, chưa kể lỡ đâu thằng chồng đó nó vũ phu không phải tui sẽ đi đời nhà ma sao ? Lấy chồng gần có gì nếu bị chồng đánh thì chạy về méc tía"

Nghe cô nói anh không kìm được mà cười thành tiếng, chuyện lấy chồng phải suy nghĩ sâu xa thế à, không phải cô đã nói duyên đến thì nhận sao.

"Vậy nếu người chồng đó thương cô thật lòng và không vũ phu thì sao ?"

"Chưa chắc ! Lỡ đâu lúc yêu nói một đằng lấy về làm một nẻo thì sao ? Ai biết được, lấy chồng gần cho chắc ăn"

"Lấy chồng xa cũng được mà, đâu nhất thiết phải chồng gần đâu, nếu như tía má chồng thương cô thì thằng chồng cũng không đáng lo"

"Mà sao anh cứ quan tâm đến chuyện chồng con tui chi vậy ?"

Anh chợt khựng lại, cô nói đúng ha, chuyện của người ta anh quan tâm chi, nhưng anh sẽ cố gắng trở thành chồng cô mà. Thế mà cô bảo không lấy chồng xa mới đau chớ.

"Tui chỉ thắc mắc vậy thôi"

"Còn anh thì sao ? Muốn lấy vợ gần hay là vợ xa ?"

"Tui muốn lấy vợ xa, tui sẽ thương cô ấy hết lòng nếu cô ấy đồng ý"

"Nói vậy hỏng lẽ anh có người thương rồi hả ?"

Anh gật đầu.

"Ai vậy ? Nói tui nghe i" cô thích thú áp sát anh.

Khoảng cách khá gần anh có thể nhận thấy hơi thở nhè nhẹ của cô, tim đập thình thịch loạn nhịp, anh đơ người vài giây, khoảng cách không gần không xa anh có thể nghe được mùi bồ kết trên tóc cô, mái tóc óng mượt anh muốn một lần được vuốt thử, đôi môi đỏ mộng đó, không biết hôn lên sẽ có cảm giác gì nhỉ.

"Nè sao ngồi thừ ra đó vậy ? Nói đi, người thương của anh là ai ?"

"Tui sẽ nói nhưng không phải bây giờ"

"Nói đi...á" cô chưa kịp nói hết câu thì ở đâu một con ong bắp cầy bay tới làm cô hú hồn.

Lệ Sa sợ hãi núp vào lòng Jungkook, anh được nước lấn tới ôm cô vào lòng, nhận thấy cơ thể nhỏ bé rung rẩy trong lòng mình anh bỗng thấy thương, chắc cô sợ lắm.

Dĩ nhiên là sợ rồi, con vật cô sợ nhất là ong bắp cầy, hồi nhỏ bị nó chít một lần mà tởn đến tận bây giờ, phải nói con ong này chít đã đau mà còn độc nữa, cứ mỗi lần thấy loài này là cô ám ảnh và muốn né tránh thôi.

[Kooksa]_Phải LòngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ