Ohm: Tại sao lại yêu cầu như thế cơ chứ.
Nanon: Tao chỉ muốn người duy nhất được mày quan tâm là tao thôi, cái thằng này ở gần mày tao không thích. Thấy rất là ngứa mắt.
Cậu nhóc nhìn anh với ánh mắt buồn bã đến đáng thương, dù gì anh là người cũng đã nói là sẽ nuôi cậu nhóc đó. Nếu bây giờ vì cậu mà đuổi cậu ta đi thì, cậu ta sẽ nghĩ anh là loại người gì đây.
Ohm: Tao nghĩ là mày nên suy nghĩ lại chuyện đuổi em ấy đi.
Nanon: Em ấy? Nghe có vẻ thân thiết quá nhỉ.
Thái độ của cậu một ngày càng gắt thêm, anh thật sự rất là bối rối. Tới cậu nhóc đứng bên cạnh mà cũng thấy sợ theo.
Nanon: Tao nói lại lần cuối. Một là chọn tao, hai là chọn nó. Nhưng mà chọn nó rồi thì sẽ không bao giờ có tao.
Tại sao cậu lại đưa ra cho anh sự lựa chọn khó khăn như thế chứ. Nói thật ra là anh rất là yêu cậu, tới tận nhiều năm rồi. Chẳng lẽ thứ tình cảm đó là giả hay sao.
Nhưng nếu bây giờ anh chọn cậu thì cậu nhóc mồ côi kia phải làm sao, sự lựa chọn này thật sự quá khó đối với anh.
Anh đi lại nắm lấy hai tay cậu mà nhìn thẳng vào mặt mà năn nỉ.
Ohm: Đừng thế có được không, đừng bắt tao phải lựa chọn có được không.
Nanon: Không lựa chọn, chẳng lẽ bây giờ có tới hai người yêu mày thì mày định yêu cả hai người luôn à.
Ohm: Nhưng trường hợp này với cái mày nói không có giống nhau.
Nanon: Tao không có quan tâm là nó giống nhau hay không, tao chỉ muốn mày chọn thôi. Nó hay tao.
Lần này thật sự cậu đã quá chính chắn với quyết định của mình rồi, anh chỉ nhìn cậu rồi nói.
Ohm: Tao muốn cả hai, nhưng với mày là người yêu còn em ấy là em trai.
Cậu nhìn anh một hồi không nói gì mà quay đầu bỏ đi ra khỏi nhà anh, anh bắt đầu rơi từng giọt nước mắt kìm nén từ nảy giờ. Cậu nhóc nhìn thấy thì vỗ nhẹ vai anh.
Cậu nhóc: Anh nên đuổi theo anh ấy đi, để tâm trạng không ổn mà đi như thế sẽ không hay đâu ạ.
Anh đưa tay lên lau nước mắt rồi nhanh chóng rời khỏi nhà để chạy theo cậu, không bao lâu thì anh cũng đã đuổi theo kịp và nắm lấy tay cậu.
Ohm: Nghe tao nói...
Anh chua kịp nói hết câu thì cậu đã hất mạnh tay anh, liên tục đẩy anh ra sau mà trách móc.
Nanon: Tại sao thế hả, sao mày không chọn cơ chứ. Chẳng phải mày yêu tao sao, cơ hội tốt như thế sao mày lại bỏ lỡ.
Ohm: Thế mày có thật sự yêu tao không?.
Câu hỏi này khiến cậu điêu đứng, chẳng khác gì cái biểu cảm lúc cậu chứ khăn khăn bảo anh lựa chọn.
Nanon: Tao không biết.
Nghe đến câu này, tim anh như muốn vỡ ra làm nhiều mảnh. Nó thật sự rất đau, tại sao tới cảm xúc của chính bản thân mà cậu lại không biết được cơ chứ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[OhmNanon] Kiếp Tương Tư
Hayran KurguTương tư một thời Tương tư cả đời Truyện hư cấu, không gán ghép lên người thật