Nhận ra ngữ điệu của cô hơi khác thường, Vương Nhất Bác bước lại gần hơn, đưa tay nâng cằm cô lên. Màu mắt anh đen nhánh như điểm sơn, anh hỏi lại như vẫn chưa hiểu lời cô nói: "Lúc nào?"
"Hôm nhận được kết quả thi đại học, " Trình Tiêu nhìn vào mắt anh, giọng nhẹ nhàng chậm rãi: "Ngày anh đến Bắc Du tìm em."
". . ." Không ngờ lại nhận được câu trả lời này, Vương Nhất Bác hơi sững người, nét mặt không lộ rõ cảm xúc. Sau vài giây, anh chỉ nhấp môi, lười nhác nói: "Ngày đó trời mưa sao?"
Trình Tiêu không lên tiếng, chỉ gật đầu một cái.
"Mưa thì ướt, xin lỗi gì chứ!" Vương Nhất Bác di chuyển bàn tay, dùng sức bấm vào mặt cô. Như không xem chuyện kia là gì, anh nói giọng khinh bạc: "Anh là đàn ông thì dính mưa một trận đã sao? Đâu có ẻo lả như vậy."
Trình Tiêu như nghẹn lại, chỉ an tĩnh nhìn anh.
Vương Nhất Bác ngữ điệu nhàn tản: "Sao mà suốt ngày em cứ xem bạn trai em là đóa hoa đáng yêu vậy?"
". . ."
"Đi thôi, " Vương Nhất Bác không tiếp tục đề tài này nữa, mở dù ra, sẵn dịp hỏi: "Ăn tối chưa?"
Trình Tiêu đi bên cạnh anh: "Em ăn trên máy bay rồi."
"Vậy mà no được sao?" Vương Nhất Bác nói, "Lát nữa lại ăn thêm một chút."
"Được."
Đã hai ngày nay, hai người không nói chuyện với nhau, liên lạc đều thông qua tin nhắn WeChat. Hơn nữa, lần nói chuyện cuối cùng cũng không vui vẻ gì, nên lúc này bầu không khí giữa hai người có vẻ hơi gượng gạo.
Trình Tiêu không nhịn được lén nhìn anh: "Vậy bây giờ chúng ta đến Nghi đại sao?"
Vương Nhất Bác ừ một tiếng.
Mấy năm học đại học rồi đi làm, tổng cộng Trình Tiêu đã ngây người ở thành phố này sáu năm.
Dù đã rời đi gần hai năm, nhưng cô vẫn rất quen thuộc đối với thành phố này: "Bên kia là bến xe buýt của sân bay, có tuyến xe thẳng đến Nghi đại. Nhưng chúng ta có hai người, trực tiếp đón taxi thì giá cả cũng —— "
Còn chưa nói hết, Trình Tiêu mới chú ý là Vương Nhất Bác vẫn luôn đi trước dẫn đường. Cô hơi lúng túng: "A, anh mới từ bên kia đến đây, sao biết đường. . ."
Vương Nhất Bác: "Ừ, gọi xe đi."
Trình Tiêu: "Được."
Hai người đón được một chiếc taxi đang dừng gần đó.
Trình Tiêu lên xe trước, ngồi xích vào trong, rồi nói với tài xế: "Đến đại học Nghi Hà" . Ngay sau đó, Vương Nhất Bác cũng lên xe, liếc cô một cái, lại theo thói quen xích gần lại thắt dây an toàn cho cô.
Sau đó anh lùi về chỗ ngồi của mình.
Trình Tiêu nhìn sang hướng anh hai lần.Nhận ra ánh mắt của cô, rất nhanh, Vương Nhất Bác kéo dây an toàn qua, thắt cho chính mình.
Thấy vậy, Trình Tiêu nhớ lại đoạn đối thoại trên xe của hai người hôm cô uống say. Cô liếm môi, chủ động lên tiếng trò chuyện: "Chích Chích ở Nghi Hà như thế nào rồi anh?"
Câu hỏi này như khiến Vương Nhất Bác nghĩ đến điều gì đó, giọng anh lành lạnh: "Rất tốt."
Trình Tiêu ân cần nói: "Vậy anh với em ấy vẫn ổn chứ?"
Trước đây Trình Tiêu có tình cờ nghe được Vương Nhất Bác và Vương Trĩ nói chuyện điện thoại.
Nội dung nói chuyện đại khái là, Vương Trĩ ở Nghi Hà mới có bạn trai, là một nghiên cứu sinh, nghỉ hè này cô ấy muốn ở lại trường, không chịu về nhà. Hai anh em vì chuyện này mà cãi vã một lần, sau đó còn chiến tranh lạnh một thời gian.
"Bạn trai của em ấy thế nào?"Trình Tiêu hơi hiếu kỳ, lại hỏi, "Anh có gặp chưa?"
". . ." Qua thật lâu, Vương Nhất Bác mới thốt ra một câu: "Gặp rồi."
Trình Tiêu a một tiếng: "Người thế nào?"
Vương Nhất Bác: "Em nhìn thấy hình rồi."
Bên trong xe hơi tối, Trình Tiêu không thấy rõ vẻ mặt của Vương Nhất Bác. Cô nhớ là Vương Nhất Bác chưa bao giờ chủ động đưa cho cô xem hình người đàn ông nào, nên hơi ngẩn người: "Khi nào?"
Lúc này Vương Nhất Bác mới trực tiếp nói thẳng tên người kia: "Đoàn Gia Hứa."
". . ." Phản ứng một lúc lâu, Trình Tiêu mới lờ mờ hiểu ra, sau đó xác nhận lại với anh: "Vậy bạn trai của Chích Chích là bạn cùng phòng hồi đại học với anh sao? Là đối tượng Scandal của anh?"
Vương Nhất Bác tùy ý ừ một tiếng.
Trình Tiêu lại hỏi: "Vậy hiện tại bạn của anh học nghiên cứu sinh ở Nghi đại sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Khó dỗ dành BOXIAO VER
Lãng mạn(Tác giả Trúc Dĩ)chuyển ver THÔNG TIN TRUYỆN Khó Dỗ Dành Tác giả:Trúc Dĩ Thể loại:Ngôn Tình Nguồn lấy truyện: truỵenfull.vn Giới thiệu truyện-- Tình cờ, Trình Tiêu cùng người bạn học cấp ba từng bị cô cự tuyệt là Vương Nhất Bác thuê chung một nhà. ...