Chap 10

787 72 10
                                    

Tối đó, tại địa điểm quay ở đảo, tổ ghi hình quyết định mọi người sẽ ở lại đây để sáng mai có thể quay được cảnh bình mình rồi sau đấy mới có thể gọi là kết thúc. 

Chỗ ngủ của họ đã được chuẩn bị hoàn tất, nhóm idol ngủ một khu và tổ chương trình sẽ ngủ một khu. Đây là khu vực đã được bên sản xuất thuê riêng nên tuyệt đối riêng tư, cũng không lo sẽ có bất cập gì xảy ra. Lúc này Hyunsuk và Jihoon đang ở trong phòng của Hyunsuk làm chuyện lén lút.

- Anh..nhẹ nhẹ thôi. 

- Biết rồi, em nhỏ cái miệng đi. 

- Đây là lần đầu của em đó. 

- Anh sẽ nhẹ nhàng nên em đừng kêu lên nữa. 

- A...a...a ui da.aaaa.

- Xong rồi đấy. Đừng rên nữa. Em toàn làm quá. 

- Ai ngờ nó lại xót thế cơ chứ. 

- Thế có cần phải giữ lại miếng salonpas này làm kỉ niệm không.

- Thôi, anh tha cho em đi, nhìn thấy nó em lại thấy phát khiếp. 

- Mà này, bảo là chuyện bí mật nhưng em hét lên như thể để cho cả khu này biết vậy. Thế thì lúc nãy ăn xong thì anh gỡ ra luôn. Làm gì mà phải đợi đến bây giờ. 

- Chuyện mất mặt như vậy sao lại để người khác biết được, mình anh thôi là đã đủ lắm rồi. 

- Cũng biết ngại cơ đấy. 

- Anh cho em xíu hình tượng trước anh đi mà. 

- Em thì chẳng bao giờ có hình tượng trước anh cả.

- Đây có phải là cái người mà mới hôm trước đó còn rất quyết liệt mà nói em với là anh....

Hyunsuk đã ngay lập tức dùng tay mình chặn miệng Jihoon lại, hòng ngăn cậu phát ngôn ra những từ không nên nói.

- Em cứ định lôi cái chuyện này ra mãi à. 

- Ông ó âu, ại em ui óa ôi ( Không có đâu, tại em vui quá thôi.)

- Sau này không được nói năng linh tinh nữa. 

- Ạ âng, em iết ồi, anh ỏ ay a i. ( Dạ vâng, em biết rồi, anh bỏ tay ra đi.)

- Nhớ đấy.

Jihoon gật đầu lia lịa để lấy lại niềm tin từ Hyunsuk. Anh thấy cậu chắc nịch như thế nên cũng bỏ tay ra. Như được phóng thích Jihoon ngay lập tức táy máy tay chân. Cậu mon men đến gần Hyunsuk rồi ghé sát vào tai anh thầm thì. 

- Nhưng bộ dáng lúc thổ lộ lòng mình của anh đáng yêu lắm, em không thể nào quên được đâu. - Lúc nói xong còn tranh thủ hôn lên má Hyunsuk một cái. 

- Em...Park Jihoon!!!!!

- Hihi, em về phòng đây, tối nay ngủ mà có sợ ma quá thì nhớ gọi em qua nhé.

- Em đừng hòng. 

- Hyunsukie hyung, ngủ ngon nhé. 

Đóng cửa phòng cho Hyunsuk xong thì Jihoon vui vẻ ra ngoài, nhưng chưa duy trì được bộ dáng phấn khởi bao lâu thì đã gặp phải Hyunsoo đang đứng phía xa nghe điện thoại. Cậu rất muốn tránh đường khác mà đi nhưng hoàn cảnh lại không cho phép thế nên Jihoon đành phải đi qua Hyunsoo rồi mới về phòng mình được. Cũng may là tên đó mãi nghe điện thoại nên không nhận ra sự hiện diện của Jihoon, dần dần khoảng cách của Jihoon và Hyunsoo ngày càng ngắn, đủ để cậu buộc phải nghe lọt cuộc điện thoại đang dang dở của anh ta. 

[HOONSUK] DESIRENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ