Chap 5

1K 78 6
                                    

" Mình và Hyunsukie hyung quay show riêng"

" Mình và Hyunsukie hyung quay show riêng"

Bảy từ đó cứ như cây đinh dài bất tận ghim chặt vào đầu của Jihoon vậy, kể từ lúc anh quản lý thông báo tin này thì người của Jihoon cứ lâng lâng ở trên mây. Kể cả trước đây sau khi quay The Game Cateres của Na PD thì cậu cũng lờ mờ nhận ra rằng mình được nhận thêm được phi vụ gì đấy, nhưng tin tức này vẫn là một sự chấn động với Jihoon. Ai có ngờ được, là show riêng của anh và cậu, mức tương tác được tăng lên đến tột đỉnh. Qủa là một miếng bánh ngọt ngào từ trên trời rơi xuống, nhưng làm sao có thể tận hưởng miếng bánh ngọt này một cách trọn vẹn mà hữu ích nhất thì vẫn cần phải dụng tâm một chút. 

Mặc dù ngón tay cậu không ngừng di chuyển quanh màn hình điện thoại nhưng rõ ràng tâm trí cậu không hề dành cho thứ vật dụng ấy. Ánh mắt vô định của Jihoon đã bán đứng cậu. Cậu chỉ sử dụng thói quen này như một cách để che giấu hoảng loạn, bởi vì cậu cần tỏ như bình tĩnh trong khi chờ đợi, nếu không cậu sẽ hét lên như một tên mất trí để có thể giải tỏa sự căng thẳng đang vây hãm lấy mình. 

" Chết tiệt, khi nào anh ấy mới ra vậy, chờ đợi trong tình trạng này khiến mình phát khùng mất."

Và rồi một bóng dáng nhỏ nhắn cùng với chiếc áo khoác màu tím khiến Jihoon giật thót người, cậu cố hít một hơi thật sâu trấn an bản thân rồi đối mặt với anh một cách thoải mái nhất. 

- Hyunsukie hyung, cuối cùng anh cũng chịu ra. 

- Anh tưởng phi vụ này của em và anh chấm dứt rồi. 

- Phi vụ gì chứ. 

- Hộ tống anh về. 

- Anh nghe này, sự quan tâm em dành cho anh sẽ không bắt đầu vì tên khốn ấy và cũng không kết thúc vì tên khốn ấy. 

- Đang ở công ty, một câu tên khốn, hai câu tên khốn, không hay đâu Jihoon. 

- Vậy thế anh và em về nhé, nhắc tới anh ta thì lí trí trong em không vững cho lắm đâu. 

- Jihoonie à, em thế này....

- Thôi nào, dù sao em cũng đã đợi rồi, mình cứ về đi đã nhé. 

- Từ khi nào mà em lại mè nheo giống Junghwanie thế.  

- Từ khi anh dần quên mất rằng em cũng nhỏ tuổi hơn anh. 

- Haizzz, vậy đưa đồ đây anh cầm cho, tay em vẫn còn chưa lành mà. 

- Hyunsukie hyung à, anh làm em cảm động lắm đấy. 

- Thế có về không.

- Nae hyung. - Jihoon hí hửng chạy lẽo đẽo theo anh. 

Trên đường đi về KTX, Jihoon đã vô số lần nghỉ nên bắt chuyện với anh thế nào. Bình thường cậu cứ nói bâng quơ rồi kiểu gì anh cũng sẽ hùa theo cậu thôi nhưng lần này sao mọi thứ lại có vẻ trúc trắc quá. 

- Hyunsukie hyung à, tay của em bị bung băng rồi, lần này anh làm dở quá đấy.

- Anh xin lỗi, để về KTX anh băng lại cẩn thận hơn. 

" Ui đồ Park Jihoon đần độn, sao lại đi mở lời kiểu đó."

- Hôm nay luyện tập mệt mỏi ghê. Không biết ai lại nghĩ ra cái vũ đạo khó nhằn vậy nữa.

[HOONSUK] DESIRENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ