Hành trình lấy lòng vợ
KakuTakeChuyện là đáng lẽ hôm nay em phải ở nhà Baji mới đúng nhưng Baji lại bận gì đó nên em phải đến nhà Kakuchou. Nhưng thật ra là con tác giả nó lách luật thôi, nó sầu vì bé Michi với Kakuchou âm dương cách biệt nên nó mới ưu ái cho Kakuchou đó. Mặc dù anh ăn ở sao đó mà năm lần bảy lượt từ fic này tới fic kia của con tác giả chưa fic nào quay trúng anh cả. Mà thôi vì anh đã hi sinh cao cả cứu tất cả nên con tác giả quyết định ưu ái cho anh tý. Vào truyện thôi nào nhiều chuyện như vậy là đủ rồi.
~~~~~~~~~~~~~~~
"Aaaaa Kaku-chan"
Em từ ngoài chạy vào ôm chầm Kakuchou. Anh thấy vậy cũng sợ em ngã nên nhanh chóng ôm em vào lòng mà trách móc.
"Sao lại chạy nhanh như vậy. Nhỡ đâu té rồi sao"
"Không sao đâu có Kaku-chan đỡ tao mà"
"Hết nói nổi mày mà" anh nhìn em bằng ánh mắt chứa đầy yêu thương rồi búng trán em một cái nhưng lực rất nhẹ.
Tại sao người khác thì kêu anh xưng em mà với Kakuchou em lại kêu mày tao. Đơn giản thôi vì em và anh là bạn từ nhỏ. Có thể gọi là thanh mai trúc mã nhỉ cũng có thể gọi là bạn thân hay bạn thuở nhỏ. Và tất nhiên sự thật là người gặp em trước là Kakuchou chứ không phải tổng trưởng chibi Mikey.
Cũng như ở với những người trước thôi em được Kakuchou cho ăn sáng no rồi ngồi nghịch điện thoại hay xem tivi gì đó. Còn dọn dẹp rửa chén thì anh là người làm rồi. Một lúc sau anh xong việc cũng lên ngồi kế bên em nhưng không phải là xem tivi mà là lấy laptop làm việc. Tất nhiên phải làm việc rồi, mặc dù tiền anh không thiếu nhưng vẫn phải làm chứ. Bất lương chỉ là đam mê thôi đi làm vẫn là chính.
Anh chăm chú nhìn vào màn hình laptop mà không để ý đến ánh sáng của em đang nhìn chăm chăm mình. Không để ý hay là biết mà không muốn lên tiếng? Tất nhiên anh phải biết rồi. Một người luôn đi đánh nhau và biết võ thì độ cảnh giác rất cao và tất nhiên khi em cứ nhìn chằm chằm0 như vậy dù không để ý cũng sẽ biết thôi. Chỉ là anh không muốn nói ra, vì sao ư? Tất nhiên người mình yêu hướng mắt nhìn mình ai lại không thích chứ.
Em chơi với anh từ nhỏ từ khi mà anh chưa có vết sẹo kia. Lần đầu tiên gặp lại anh sau nhiều năm xa cách em đã rất đau lòng. Vết sẹo đó là dấu ấn cho biết cuộc đời anh bước sang một trang mới, một cuộc sống đầy bi thương. Em không thương hại anh đâu, cái thương đó là thương xuất phát từ trái tim. Từ nhỏ em đã thích anh rồi, đi đâu cũng đi chung và lúc nào anh bị bắt nạt em cũng là người đứng ra bảo vệ anh. Anh hay gọi em là anh hùng, đúng vậy là anh hùng của cuộc đời anh.
Anh từ nhỏ đã yêu em rồi, đúng rồi đó là yêu chứ không phải thích. Những lần bị bắt nạt toàn là anh phải đánh tụi đàn anh bầm giập rồi kêu tụi nó giả bộ ăn hiếp mình để em cứu anh và đúng như mọi kế hoạch lần nào em cũng xuất hiện cứu anh. Anh lúc đó đã giả vờ khóc thật lớn ôm dụi mặt vào ngực em rồi nở một nụ cười thỏa mãn. Đừng ai nói anh gian xảo nếu không gian xảo thì làm sao ở bên crush được.
BẠN ĐANG ĐỌC
{Alltakemichi} Hậu Cung Của Michi
FanfictionChuyện xoay quanh hậu cung của bé Michi từ chuyện bị ba mẹ ép gả tới tuyển chồng cho đến các anh tranh sủng rồi gây tội lỗi bị cho vào lãnh cung tham quan Ở đây chỉ có ngọt ngào và sự dễ thương Michi có thể mang thai nhưng có lẽ sẽ là ở ngoại truyện...