PAIRINGS:
Venti/LumineCATEGORIES:
fluff, school!au, idiots in love, (?) ooc ventiINSPIRED BY:
Seven Days — by Venio Tachinaba—
Venti là chúa phiền phức.
Đó sẽ là những gì mà Lumine sẽ nghĩ đến đầu tiên khi có ai đó nhắc đến anh. Hiềm một nỗi, bản thân em lại bị dính với Venti như hình với bóng suốt cả ngày lẫn đêm. Theo nghĩa đen luôn, nếu không muốn nói người kia mới chính là kẻ bám dính lấy em chẳng rời. Ai cũng biết rằng anh sở hữu khả năng ngoại giao thần sầu đến mức chỉ trong một ngày một đêm liền có thể quen cả một ngôi trường nhung nhúc nào người với người.
Nhưng chắc là chẳng ai biết rằng, tình duyên của Venti còn lận đận hơn cả anh chàng Kaeya lớp bên.
Sở dĩ nói vậy thì cũng không đúng, vì tính đến nay thì Venti đã có gần khoảng trên dưới bốn cô bạn gái rồi. Mà ngặt một chỗ cùng lắm cũng chỉ được khoảng 2 tháng là lại tan tác hết cả. Đến em đây còn không hiểu tại sao lại ra đến nông nỗi này, cơ mà nghĩ đến lại thấy thật thảm thương. Nào có phải do anh trăng hoa đa tình gì chứ, ngược lại mới phải. Hẹn hò với nhiều người vốn chẳng là chuyện vui vẻ và hay ho gì cho cam, tuy nhiên vậy mà lạ lùng thay, đến tận bây giờ lại chưa hề xuất hiện bất kì lời đàm tiếu và bàn tán thiếu thân thiện về anh cả.
Lumine biết chứ, em đều biết. Venti cợt nhả và kì quặc thật nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ bắt cá hai tay, hết lòng với bạn hẹn và đem lại cho người ta những xúc cảm mà bản thân chưa bao giờ ngừng mong muốn. Kể cả em đây là người luôn kề bên anh, là người vinh hạnh được nghe anh kể về những ước mơ và hoài bão, là người hiểu rõ cái tính tăng động lẫn nhiệt tình thái quá của anh còn thấy rung động vào mỗi khoảnh khắc mà Venti gảy lên mỗi khúc ca anh tự tay ngân dài từng nốt nhạc chi chít lấp đầy trang giấy trắng. Ôm lấy cây đàn guitar bên quán cà phê quen thuộc ở ngõ phố số 12 đường Mondstadt thân quen, giây phút ấy — chẳng biết phải diễn tả thế nào nữa — như thể em đang được tận mắt chứng kiến thế gian này lại từng chút dịu dàng cùng ấm áp biết chừng nào. Bởi vì có Venti ở đây, có anh luôn sánh bước cùng Lumine trên mọi nẻo đường.
Giống một đứa trẻ hãy còn đỏ hỏn khát khao những lần ấp ôm và cưng chiều, nỗi niềm khắc khoải nảy nở rồi sinh sôi bên trong lồng ngực còn đương đều nhịp thở. Em có thể cảm nhận rõ ràng mỗi nhịp đập liên hồi của con tim khi bắt gặp ánh nhìn như chứa đựng tất thảy dương quang đẹp đẽ nhất trần đời của anh. Thân lẻ bóng chơi vơi cố bắt lấy ánh sáng mà anh ban tặng, bóng vẫn cứ mãi song song với hình vậy thôi.
Và cũng thấu được xiết bao buồn bã cùng hụt hẫng giữa vài ba mẩu chuyện ngắn ngủi mà họ vội trao nhau sau buổi ráng chiều xế bóng, khi mà em nhận ra ảo mộng rồi cũng hóa thành bong bóng xà phòng thi nhau nhấn chìm em vào cơn nôn nao với những ngổn ngang chất đống tựa đại dương quần thảo.
"Lumine này, lần này chắc chắn sẽ thành công!"
"Vâng vâng."
Vậy thì còn thêm bao nhiêu lần nữa, em mới có thể nắm lấy tay anh đây?
BẠN ĐANG ĐỌC
𝒂𝒍𝒍𝒍𝒖𝒎𝒊, lưng chừng vệt hồi ức
Fanfictionkhi gió thổi thi vị len lỏi qua từng ngóc ngách nẻo đường, hãy nhìn về phía ánh dương ‒ nơi hương hoa lộng nắng, và tia sáng ám ngả màu da. (nsxttvl.) #ALL/LUMINE ↳ [longfic ; on-going]