Hừng đông , kéo theo từng đợt gió lạnh, cái lạnh của cơn gió mùa Đông Bắc buốt xương. Những cơn gió khi chuyển mùa lướt qua như con dao sắt lẹm khứa vào da, lạnh âm ỉ như từng mũi kim đâm vào thịt , tiếng gió mùa vi vu cứ như thế , như thế đập vào cửa sổ . Ni-ki vội vàng dụi mắt rồi choàng mình tỉnh dậy . Trời hôm nay băng giá thật đấy ! Ni-ki xoa xoa vai mình cho ấm rồi nhìn sang bên cạnh , heeseung đi đâu rồi nhỉ ? Hay là anh ta đi học mà không gọi em đây? Nhìn vào cây thông noel đang nằm gọn gàng bên cạnh tường kia cũng với mớ đồ trang trí ni-ki mới chợt nhớ ra rằng hôm nay là giáng sinh nên mọi người được nghỉ . Chắc hẳn cũng bởi thế mà anh đi về nhà để chuẩn bị rồi
Ni-ki chậm rãi bước xuống giường rồi khoác lên mình một chiếc áo bông ấm áp . Em chạy vào nhà tắm vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi vào bếp để chuẩn bị đồ ăn sáng . Nhưng hôm nay căn bếp này trở nên kì lạ quá , nhìn trên bàn ăn kia đi , nó đã được tô điểm thêm bằng một mâm cơm ấm cúng ngày đông, nào là canh kimchi , nào là kimbap... Không phải suy nghĩ gì cả , chắc hẳn là do heeseung chuẩn bị trước cho em đây
- chà ,anh ta cũng biết nấu ăn đấy nhỉ !
- hì hì , vậy thằng nhóc này sẽ ăn thật ngon đồ anh nấu nha !
Nói rồi ,em ngồi xuống và bắt đầu thưởng thức bữa cơm thơm ngon tròn vị do lee heeseung đã vật vã bất chấp trời lạnh mà làm nên một cách ngon lành. Giá mà có heeseung ăn cùng thì tốt biết mấy nhỉ ! Ni-ki nghĩ vậy
Ngoài đường gió vẫn cứ lang thang, lang thang qua từng con phố, từng ngôi nhà...
Cơn gió mùa cứ thổi lạnh quá cho dù ni-ki đã đóng kín cửa
Đột nhiên em thấy tâm trạng mình thật khó tả .... một chút nhớ, một chút buồn ... một chút rối bời những cảm xúc không được đặt tên.
Nếu có kiếp sau, em ước gì mình làm một con gấu trắng ở giữa bắc cực, sáu tháng mùa đông thì ngủ, sáu tháng mùa hè thì bắt cá để ăn. Như thế em sẽ chẳng phải suy nghĩ nhiều về cuộc đời này nữa!
Ở nhà một mình trong cái thời tiết lạnh giá này ,ni-ki chẳng biết làm gì cho bớt nhàm chán đây . Chợt nhớ ra mớ đồ mua về với heeseung tối qua , bất quá em liền chạy tới mà lôi hết ra ngoài để kịp trang trí, bởi vì tối nay là noel rồi , là buổi tối cuối cùng của em rồi , em phải làm gì cho khoảng thời gian cuối cùng của mình chứ !
Đang hí hoáy với cây thông noel nhỏ nhắn xinh xắn thì chợt bên ngoài có tiếng mở cửa . Là hwang baek ah , nhưng tại sao cậu ta lại vào đây được nhỉ , ni-ki nhớ đã khóa cửa kĩ càng rồi mà , quái lạ thật !
- khách đến nhà mà chủ không tiếp à ?
- mời vào !
Thú thực thì cả hai người này cũng không ưa gì nhau lắm đâu nhưng vì lịch sự nên cũng phải nhẫn nhịn nhau vậy
- cậu đến đây làm gì ?
- làm gì ? còn làm gì nữa ? Đến thăm cậu trước khi cậu ra đi chứ gì
Vừa nghe tới hai từ ra đi thâm tâm của ni-ki dường như bị một thế lực nào đó bóp nghẹt lại
- thế nào ? nói trúng tim đen rồi chứ gì ,haizzz cậu nên cảm ơn tôi mới phải , thương tình cậu chết oan chết uổng nên tôi mới không nói ra cho mọi người biết đó chứ mà nếu tôi nói ra thì , ra thì...

BẠN ĐANG ĐỌC
( HEESEUNG /NI-KI) Mùa Đông Năm Ấy Chúng Ta Từng Bên Nhau
Fanfictioncp mới đu hôm qua , mong mn ủng hộ mình nha