Chương 10

809 60 1
                                    

Ánh nắng lọt qua khe cửa, hờ hững rọi lên gương mặt còn đang say giấc nồng của Hanbin và Eunchan. Hiện tại vẫn còn trong mùa xuân, nên thời tiết buổi sáng vẫn còn khá lạnh. Hai thân ảnh cứ thế quấn lấy nhau chẳng buông trên giường.

Hanbin bị Eunchan dính lấy, cả cơ thể to lớn của người kia cứ thế gác lên người anh. Làm anh nhăn mặt tỉnh giấc, liền khó khăn nhấc cánh tay của ai kia ra để ngồi dậy. Cẩn thận nhất có thể để tránh em người yêu bị tỉnh giấc.

Hanbin mỉm cười quay sang vuốt nhẹ gương mặt còn đang say giấc của Eunchan. Anh hôn nhẹ lên vờn trán của cậu, dùng thanh âm trong veo thì thầm vào tai Eunchan.

" Chào buổi sáng, yêu em "

Hành động này đã được anh lặp đi lặp lại mỗi buổi sáng đã hơn 1 năm kể từ lúc cả hai quyết định sống chung cùng nhau. Dù là đã làm nhiều lần như thế, nhưng lần nào cũng là lần đầu đối với Hanbin. Mỗi khi lời vừa nói xong, anh liền đỏ mặt ngại ngùng chạy ngay vào nhà vệ sinh.

Lời nói thì thầm cộng hành động hôn lên vờn trán kia vừa hay lại đánh thức Eunchan. Nói thật ra thì cậu đã thức từ lâu, nhưng lại giả vờ ngủ nướng để được nhận lấy tình yêu vào buổi sáng của Hanbin.

" Dễ thương chết mất..." Eunchan đưa tay lên che đi gương mặt đang mỉm cười hạnh phúc của mình





" Hôm nay em có tiết trên trường mà đúng không? " Hanbin khuấy ly cafe vừa pha xong nói với Eunchan

" Dạ, nên chắc không qua quán phụ mọi người được " Cậu vừa nói vừa chuẩn bị tài liệu

Hanbin nghĩ ngợi một lúc rồi ngã người ra cầm cốc cafe nhâm nhi. Eunchan chú ý đến nên mỉm cười quay ra hỏi anh:

" Có chuyện gì sao ạ? "

" Buổi tối em sẽ về sớm chứ? " Hanbin liếc nhìn Eunchan hỏi

" Em không chắc nữa, tuần này còn nhiều bài tập em chưa hoàn thành xong..." Eunchan đi đến bên cạnh Hanbin đáp

" Ừm...vậy nếu về sớm được thì em ghé quán một xíu nhé " Hanbin xoa đầu Eunchan, mỉm cười nói với cậu

" Được ạ " cậu nói rồi mỉm cười, hôn lên vờn trán của Hanbin, chưa kịp để anh phản ứng lại thì cậu đã đứng lên tẩu thoát trước " Em đi trước đây, còn nữa em cũng yêu anh nhiều lắm! "

" Em...đi cẩn thận..." cả gương mặt Hanbin ửng đỏ lên. Đôi mắt lấp lánh mở to nhìn người kia rời đi.

Nhóc ấy vậy mà lại tập kích anh bất ngờ như vậy, làm Hanbin ngượng chín hết cả mặt.

Anh vỗ vỗ vào gương mặt của mình. Sau đó lấy điện thoại lướt đến số của Taerae gọi cho cậu nhóc. Bởi hôm nay là một ngày đặc biệt quan trọng. Nói rõ ra hôm nay là ngày 27 tháng 2. Ngày mà nhóc cá heo của anh sinh ra đời. Taerae lại khá thân thiết với Eunchan nên anh mới gọi nhờ cậu giúp vài thứ.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, anh lái xe đến quán cafe đón cậu Út. Cả hai cứ thế cùng nhau đi đến tiệm bán nhạc cụ. Mục đích duy nhất là lựa cho Eunchan một cây Guitar tốt nhất để làm quà sinh nhật.

Anh muốn Eunchan sẽ lại lần nữa cầm lên đam mê của mình. Dù biết chắc sẽ gợi cậu nhớ lại những ký ức không mấy vui vẻ. Nhưng ít ra anh muốn cậu vẫn tiếp tục có niềm tin vào đam mê mà cậu đã từng từ bỏ. Anh tin rằng vết thẹo dài kia sẽ không vì thế mà cản bước đôi tay cậu gảy đàn một lần nữa.

Tempest | EunBin - Định Mệnh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ