Sau khi chờ sắp xếp cẩn thận Kim Lăng cùng Ngụy Vô Tiện đánh nhau một trận, Giang Trừng trở về thư phòng, hỏi thăm tin tức của môn sinh ban nãy."Tông chủ, chuyện đó Trạch Vu Quân bị mất ngủ, mỗi đêm đều khó ngủ." Thuộc hạ đem từng tin tức nghe được báo cáo, "Còn chuyện Trạch Vu Quân vì sao ngủ được, nghe người ta nói là bởi vì người."
"Ta?" Giang Trừng cai mày nhìn người kia, cảm thấy quá mức hoang đường.
"Đúng vậy, thực ra thì người nhà họ Lam đều không hiểu rõ"
Giang Trừng con ngươi trầm xuống, Lam Hi Thần ngủ được là bởi vì hắn, mà Ngụy Vô Tiên lại khi không đến ngửi mùi hương trên người hắn, hai người này đến tột cùng có liên quan gì?
Lẽ nào. . .
Giang Trừng nhìn về phía người kia: "Trạch Vu Quân đang ở đâu?" Người kia lắc đầu một cái.
Giang Trừng con người nhìn thẳng. hơi nheo mắt, khóe môi cong lên, đầu ngón tay trên bàn gỗ gõ gõ lên tiếng: "Xem ra, có khách quý a."
Lam Hi Thần nhìn xung quanh một lượt, nhíu mày lại, Giang gia này giống mê cung thế, đi qua đi lại cũng không ra. Lam Hi Thần còn đang sầu lo suy nghĩ trời đã tối sầm, ngày hôm nay đại khái là không xong rồi, vừa lúc quay đầu đã đối diện cùng một đôi mắt đẹp đẽ khác ở phía trên.
Lam Hi Thần: ". . ."
Ngụy Vô Tiện: ". . ."
Không thể không nói trái tim Lam Hi Thần trong nháy mắt đều như ngừng đập.
"Ngụy công tử, " Lam Hi Thần chậm rãi đảo mắt, "Ngươi thực sự là, thân thủ khá lắm a. . ."
Ngụy Vô Tiện hiển nhiên cũng bị dọa sợ một phen, nhanh chóng vỗ vỗ ngực: "Trạch Vu Quân, ngươi đến thật rồi?"
"Cũng không thể ngồi chờ chết mà," Lam Hi Thần nhanh chóng cùng Ngụy Vô Tiện chia sẻ chiến báo, "Ta đến Vân Mộng, bên ngoài vậy mà không có hoa sen, mùi thơm cũng chỉ là mùi hương thông thường."
" Đương nhiên rồi," Ngụy Vô Tiện đá lông mày với Lam Hi Thần, kiêu ngạo cười, "Nếu không thì sao lại gọi đây là Vân Mộng Liên Hoa Ổ!"
"Không bằng, đem Giang Trừng bắt về đi?" Ngụy Vô Tiện sờ sờ cằm, " Với cả khoảng thời gian này cũng không có chuyện gì."
Lam Hi Thần bị một phen nói bừa của Ngụy Vô Tiện này làm giật mình: "Tuyệt đối không thể!"
"Chỉ đùa một chút thôi. Đúng rồi, Trạch Vu Quân" Ngụy Vô Tiện nghi hoặc nhìn Lam Hi Thần: "Ngươi có nhiều đồ vật của hắn như vậy cũng không có tác dụng sao?"
Lam Hi Thần bất đắc dĩ lắc đầu một cái: "Có thể làm cho ta an tâm một ít, nhưng mà không cách nào ngủ được."
"Giang Trừng không phải là yên giấc hương thành tinh chứ?" Ngụy Vô Tiện không ngừng liếng thoắng , "À Trạch Vu Quân, nhất định phải cẩn thận Kim Lăng một chút, hắn gần đây có thể cảnh giác ngươi." Hoàn toàn không biết Kim Lăng đến cùng là nghe ai nói mới như vậy. . .
Lam Hi Thần gật gù, Ngụy Vô Tiện nhìn hắn một cái, ra hiệu hắn đi đi.
"Đây là nơi ở của Giang Trừng, hắn hiện tại vẫn đang ở thư phòng", Ngụy Vô Tiện nhỏ giọng nói, "ta giúp ngươi đến đây thôi a." Nếu đến lúc Giang Trừng đến bắt hắn, hắn chết chắc thật rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][Hi Trừng] Trạch Vu Quân Mất Ngủ, muốn Giang tông chủ ôm một cái mới được
Actionlink ảnh: https://twitter.com/hello_kumakuma/status/1359523638790135815/photo/1 Nguồn QT: xichengdang Tác giả: Thất tuyến phổ một hữu phổ *Bản edit chưa có sự đồng ý của phía qt và tác giả, không đem đi nơi khác. *phi thương mại, làm vì đam mê với...