6

699 88 28
                                    

Hôm nay anh đi làm, công ty khá ồn ào, người chạy đông chạy tây, tán loạn cả lên. Anh đi lại hỏi một người đang đi gần đến mình

" Có chuyện gì vậy? "

" Bùi Tổng về đây kiểm tra nên mọi người phải chạy khắp nơi. Không nói chuyện với cậu nữa, tôi còn phải đi in những tài liệu này đây "

Người đó chạy đi. Anh chỉ nghĩ đã có thể nói với Bùi Tiến Dũng về việc làm của anh rồi. Nào ngờ chưa kịp nói đã được Tiến Dũng mời lên phòng.

Văn Toàn ở nhà đọc hết quyển này đến quyển khác mà thấy thời gian trôi thật lâu. Hôm nay anh và cậu sẽ đi ăn cùng nhau. Cậu khá là háo hức nhưng tâm trạng đang vui gặp thời gian lâu như vậy thật tức chết mà. Quơ tay múa chân, cô bảo mẫu vô tình thấy mà bật cười.

Anh và Tiến Dũng đang ngồi đối diện nhau, Tiến Dũng đưa cho anh một quyển tài liệu khá dày. Nội dung trong đó phức tạp không kém, anh hơi nhíu mày nhìn Tiến Dũng. Tiến Dũng ôn tồn lên tiếng:

" Ta muốn cậu làm xong dự án này trong đêm nay. Nếu cậu làm được thì ta sẽ thăng chức cho cậu "

" Thật sao? "

" Phải, 12h trưa mai ta muốn tất cả được đặt trên bàn "

" Vâng "

" Cậu có thể ra ngoài "

Ngọc Hải cúi đầu rồi đi ra ngoài. Anh vui mừng chạy tung tăng tới máy tính bắt đầu làm việc. Ai kia có lẽ đã quên mất lời hẹn rồi chăng?

Đã 18h30, Ngọc Hải chưa về, Văn Toàm tắm xong từ 2 tiếng trước, vẫn kiên trì ngồi ở sảnh, mắt nhìn ra ngoài đợi anh

" Văn Toàn à, ăn tối nào "

" Đợi Ngọc Hải "

" Một lát Ngọc Hải sẽ về, con phải ăn nếu không sẽ bị đau bao tử đó " Cậu buồn bã trượt xuống ghế, nắm lấy tay cô bảo mẫu về phòng ăn.

Anh vẫn ngồi chăm chú vào màn hình trước mặt, tay anh bấm liên hồi, chân mày đôi lúc nhăn lại. Mọi người đều về hết chỉ có anh và một số người mới vào ở lại làm

" Nghỉ ngơi một chút "

Quản lí đặt lên bàn anh một tách trà sữa. Ông theo Tiến Dũng nhiều năm, biết được tính tình của hắn, hắn đã tính toán gì tuyệt đối là đúng chứ không sai. Coi bộ thằng nhóc này lọt vào tầm nhìn nên được hắn rèn luyện từ bây giờ đây. Ông còn nhớ lần đầu gặp hắn, vẻ mặt lạnh lùng giọng nói ra lệnh khiến ông khá khó chịu. Nhưng về sau lại thấy được những lợi ích khi bị tên đó tra tấn lâu như vậy

" Vâng, cảm ơn quản lí "

" Nhà cậu ở đâu? Tính ở đây làm xong luôn à? "

" Nhà tôi? Ở trại trẻ mồ côi Hòa Bình "

" Ô...cho ta xin lỗi "

" Không sao, tôi cũng quen rồi "

" Cậu nên về, sáng mai vào sớm mà làm chứ không mọi người ở đó sẽ lo lắng "

" Hmm.. việc còn nhiều lắm, mai làm nhất định không kịp "

" Vậy thì đừng quá sức. Ta ở trong phòng, có gì cần cứ gọi ta "

 [ 𝘾𝙝𝞾𝘆𝙚𝙣 𝙑𝙚𝙧 ] 𝐓𝐚 𝐁𝐞𝐧 𝐍𝐡𝐚𝐮 𝐕𝐢 𝐃𝐢𝐞𝐮 𝐆𝐢? Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ