Sau khi trở về từ mê cung - tầng của Zegion và Dino. Rimuru trở về phòng làm việc của mình, tiến về bàn làm việc rồi ngồi lên ghế, Rimuru ngã lưng ra ghế rồi hướng mắt ra cánh cửa sổ lớn phía sau lưng mình mà nhìn ra ngoài. Xem ra, Tempest hiện tại cũng yên bình quá nhỉ, như vậy cũng đủ cho cậu yên tâm rồi
- Rimuru - sama! Ngài đang mệt hay sao ạ!? - Thấy Rimuru thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, Benimaru liền lên tiếng hỏi
- ...Không! Ta chỉ là đang suy nghĩ một số chuyện thôi! - Nghe được câu hỏi của Benimaru, Rimuru cũng khẽ thở dài rồi trả lời lại. Đúng là, hiện tại cậu cũng khá mệt nhỉ
- ....Vâng! Nếu ngài có gì đó cần chúng tôi giúp thì ngài cứ nói! Chúng tôi luôn sẵn sàng phục vụ ngài! - Im lặng một hồi lâu, Souei đáp lại Rimuru
- ...Ta biết mà! Ta chỉ hi vọng là mọi người sẽ ở bên ta mãi thôi - Đánh mắt chuyển sang trần nhà, Rimuru nhẹ giọng đáp lại
- ....Vâng! - Nghe Rimuru nói vậy, Benimaru nhìn chăm chăm vào con người đang thẫn thờ nhìn lên trần nhà đó, anh cũng lên tiếng đáp lạiMọi việc cứ diễn ra như vậy, thoáng chốc cũng đã đến buổi tối. Rimuru chậm rãi mở mắt ra sau một giấc ngủ dài trên chiếc ghế tại bàn làm việc của mình. Benimaru và Souei cũng có nhiệm vụ mà đi thực hiện, để lại Rimuru một mình yên tĩnh trong phòng. Đi vào phòng vệ sinh mà tắm rửa cho sạch sẽ cũng như là lấy lại sự tỉnh táo cho bản thân để bước ra ngoài.
Hừm, xem ra hôm nay ai cũng có việc nhỉ. Kể cả cậu cũng vậy, nhưng đã tối rồi, cũng đã tới giờ dùng bữa mà mọi người vẫn chưa ai về hay sao. Vừa đi ra ngoài thì bắt gặp Dino đang đi về phía mình. Tiến lại gần Dino, Rimuru nhìn vào gương mặt hắn
- Này Dino! Anh tới đây làm gì!? - Nhìn chăm chăm vào Dino, Rimuru cất tiếng hỏi
- .... - Im lặng trước câu hỏi của Rimuru, Dino liền nắm tay cậu rồi lôi cậu vào phòng, một tay hắn ôm eo cậu, một tay thì chốt cửa. Lập tức đè Rimuru lên bàn làm việc, Dino với đôi mắt đỏ thẫm mà nhìn chăm chăm vào gương mặt đang ngơ ngác, bàng hoàng và bơ phờ của cậu
- Bỏ tôi ra! Anh đang làm cái quái gì vậy!? - Chứng kiến hàng loạt những hành động mà Dino làm với cậu, Rimuru liền lên tiếng đề nghị hắn bỏ cậu ra. Thật sự là cái tình cảnh này không thể nào là quái dị được hơn. Khi Dino đang lấy thân hắn đè lên thân cậu, một chân của hắn đang ở giữa hai chân cậu và đang từ từ đưa lên, chân còn lại thì chống ở dưới sàn. Một tay Dino đang vuốt ve gương mặt của Rimuru, tay còn lại thì ôm eo rồi từ từ luồn vào bên trong cậu- Thả ra! Dino! Uhm...! - Chưa kịp nói xong, Rimuru đã bị chặn miệng bởi Dino. Hay nói cách khác là Dino đang cưỡng hôn Rimuru, giống như cách mà Guy đã làm. Nhưng lần này lại thô bạo và tiến xa hơn. Dino không ngừng dùng lưỡi của mình mà càn quét khoang miệng của Rimuru, còn tay thì cứ sờ soạng bên trong cậu.
Những tiếng lách chách của nụ hôn giữa Dino và Rimuru cứ liên tục vang lên trong căn phòng. Đôi mắt của Rimuru đã ngấn lệ mà không làm được gì. Còn đôi mắt của Dino thì đỏ thẫm chứa đầy sự dục vọng trong đó mà nhìn cậu trong sự thỏa mãn.
Một hồi lâu, Rimuru thiếu dưỡng khí mà liên tục đánh vào lòng ngực của Dino ý muốn hắn thả ra. Còn Dino thì cảm nhận được mà luyến tiếc rời bỏ đôi môi ngọt ngào ấy. Rimuru thì thở hồng hộc mà ngã ra bàn, mặt cậu thì đỏ ửng không thôi, Dino thì im lặng nhoẻn miệng cười. Cúi người xuống, Dino cắn vào cổ của Rimuru làm cậu giật nảy người. Còn Dino thì lại rất thích thú mà càng ngày càng ấn răng mình mạnh hơn để nó in lên da thịt của cậu. Máu từ chỗ của hắn cắn mà từ từ chảy xuống.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TenseiShitaraSlimeDattaKen] [AllRimuru] [Quyển I] - Chủ nhân của chúng tôi!
Fanfiction- Đây là một fanfic nói về cuộc sống hàng ngày giữa Rimuru với thuộc hạ của cậu - Cốt truyện sẽ không theo trong phim - Đây là những ngoại truyện về cuộc sống vui vẻ, yên bình, hạnh phúc ở tại Liên bang Jura Tempest - "Mặc dù chúng tôi là thuộc h...