Chap 11

524 33 0
                                    

" Các cậu nè," Conan nói, "Yuuko và Haibara có việc gấp nên phải sang Mỹ ngay."

"Ủa sao kì vậy?" Ayumi ngạc nhiên. "Hai người họ có quan hệ gì sao lại đi chung miết vậy?"

"Đúng vậy, họ có quan hệ gì chứ?" Mitsuhico khẩn trương hỏi.

"Các cậu bình tĩnh, có lẽ hai người họ là anh chị em xa thì sao," Genta bình tĩnh nói. "Có lần tớ nghe Yuuko gọi Haibara là chị đó."

"À, có lúc tớ nghe họ nói chuyện riêng cũng vậy," Ayumi gật đầu đồng ý.

"Vì họ bận việc nên chị gái của Haibara và Swing cùng với mẹ của chị Sera sẽ tới góp vui chung đó," Conan tiếp lời.

"Swing cũng đến sao, Conan?" Ran hỏi.

"Đúng vậy, có gì không chị?" Conan đáp.

"Vậy lần này anh ấy có mang Shinichi tới không nhỉ?" Ran thực sự rất mong chờ, vì Swing là người biết Shinichi đang ở đâu.

"À, em không biết nữa," Conan trả lời rồi chỉ về hướng xa. "A, họ tới rồi kìa."

"Nhìn kìa, cái chị gái tóc nâu đó chắc là chị của Haibara rồi," Genta nói.

"Nhìn họ giống nhau y đúc ha," Ayumi thán phục.

"Đúng là chẳng khác gì," Mitsuhico đồng tình.

Ayumi chạy đến bên Sherry. "Chị trông thật xinh đẹp."

Haibara cười đáp, "Cảm ơn em."


*...*

Trời cũng đã tối, Yuuko biết lúc này là thời gian rất quan trọng. Nằm trong lều, lòng cô không yên. Cô biết anh trai mình, Solut, đã làm cái hố đó để ép cô trở lại hình dáng cũ. Anh ta biết hết về những người bị teo nhỏ... thật xót xa.

Một hồi lâu sau, cô nghe được âm thanh lạ phát ra từ rừng sâu, nghe như âm thanh của dụng cụ mài dao... Cô thầm cười rồi ra khỏi lều, hướng về phía khu rừng.

"Kẻ hèn nhát," Yuuko lẩm bẩm khi thấy Solut, "Anh thật sự sẽ giết luôn cả em sao?"

Solut cầm con dao đã mài bén từ lâu, giọng điềm tĩnh nhưng đầy đe dọa, "Vì một kết quả tốt cho tương lai, anh đành hy sinh em vậy."

Yuuko chuyển sang tư thế chiến đấu, ánh mắt kiên định. "Vậy thì hôm nay một là anh chết, hai là tôi chết."

Solut cười nhạt, "Chúng ta sẽ xem thử."

Khi hai người lao vào nhau, không khí như dừng lại trong khoảnh khắc. Tiếng động duy nhất là tiếng gió rít qua lá cây và tiếng thở dồn dập của hai người.

Solut nhanh chóng tung đòn đầu tiên, lưỡi dao lóe lên trong ánh trăng mờ. Yuuko nhanh nhẹn né tránh, nhưng con dao vẫn lướt qua da, để lại một vết xước dài trên cánh tay cô. Cô gồng mình chịu đau, tung một cú đá vào giữa ngực Solut, khiến anh ta lùi lại vài bước.

"Em đã tiến bộ," Solut nói, nở một nụ cười hiểm ác. "Nhưng như vậy vẫn chưa đủ."

Anh ta lao tới với tốc độ kinh người, lưỡi dao vẽ nên những đường chết chóc trong không trung. Yuuko né tránh liên tục, nhưng mỗi cú chém đều khiến cô bị tổn thương thêm. Mồ hôi hòa lẫn với máu, chảy dài trên khuôn mặt của cô

Solut đột ngột thay đổi chiến thuật, hắn tung một cú đá mạnh vào đầu gối Yuuko, làm cô mất thăng bằng và ngã xuống đất. Trước khi cô kịp phản ứng, hắn đã đứng bên trên, con dao hạ xuống với lực cực mạnh.

Yuuko xoay người, lăn sang một bên, tránh được đòn chí mạng. Cô nhanh chóng bật dậy, dùng mọi sức lực còn lại tung một cú đấm vào cằm Solut. Cú đấm mạnh đến mức khiến hắn lảo đảo, nhưng hắn vẫn kiên quyết không buông lỏng.

"Em quá yếu đuối, Yuuko," Solut nói, giọng lạnh lùng. "Em không thể thắng được anh."

Yuuko cười nhạt, mắt lấp lánh ánh lửa quyết tâm. "Anh đừng coi thường em."

Cô lao tới với tất cả sức lực, tung ra những đòn tấn công liên tiếp. Solut phải phòng thủ chặt chẽ, không có cơ hội phản công. Nhưng sự chênh lệch sức mạnh dần hiện rõ, Yuuko bắt đầu thở dốc, mỗi cú đánh trở nên chậm chạp hơn

Cuối cùng, Solut nhìn thấy cơ hội. Hắn tung một cú đấm vào bụng Yuuko, khiến cô khuỵu xuống, không thể đứng dậy nổi. Hắn nâng cao con dao, chuẩn bị kết liễu cô.

"Chết đi, Yuuko."

"Chị Ran!!" Yuuko ngạc nhiên khi thấy Ran xuất hiện, cô ấy hất con dao ra xa, bảo vệ Yuuko.

"Sao chị lại ở đây?" Yuuko hỏi, giọng đầy lo lắng.

"Chúng ta trao đổi nhé. Chị cứu em ở đây, em đem Shinichi về cho chị," Ran kiên quyết nói.

Solut cười nhạt, khinh bỉ. "Một đứa con gái như mày sao có thể bảo vệ nó chứ? Đừng chọc tao cười."

Ran không nói gì, chỉ lao vào tấn công. Cô né tránh những cú chém của Solut một cách khéo léo, mỗi cú né tránh đều như màn trình diễn của một chiến binh chuyên nghiệp. Tuy nhiên, mỗi cú đánh đều khiến cô kiệt sức hơn, mỗi động tác trở nên chậm chạp và nặng nề.

Solut tăng cường tấn công, lưỡi dao trong tay hắn như một tia chớp đen ám sát, mỗi cú chém đều mang theo sự tàn nhẫn và lạnh lùng. Ran cố gắng né tránh, nhưng sự chênh lệch về sức mạnh và tốc độ giữa cô và Solut quá lớn. Cô không thể tránh được một nhát chém vào vai, khiến cô ngã xuống, máu chảy dài trên cánh tay.

Solut nhìn Ran, cười nhạt. "Thật tội nhỉ, nhưng tôi sẽ không giết cô đâu."

Hắn quay lại với Yuuko, chuẩn bị tung đòn kết liễu. Nhưng từ đâu đó, một tiếng súng vang lên, làm Solut ngã xuống đất. Hắn định cầm con dao lên chạy nhưng một tiếng súng nữa vang lên giết chết hắn.

Yuuko nhìn qua, thấy Gin đứng đó. "Em bắn cũng không tồi đó, Sherry," Gin nói. "Nhưng bắn ngay vai thì sao hắn chết được."

Phát súng đầu tiên là do Haibara bắn, nàng chỉ muốn làm bị thương anh trai của Yuuko thôi nhưng không ngờ...

Haibara vô cùng sợ hãi trước Gin, nhưng sau đó Sera cùng Mary dẫn lực lượng FBI bao vây nên Gin cũng bỏ đi.

Yuuko vì mất máu quá nhiều mà ngất đi, trở lại hình dáng trẻ con. Ran nhìn thấy cảnh đó mà bất ngờ. "Tại sao!?!"

Mọi người cũng hoang mang, không biết giải thích với Ran như thế nào.

"Sera, hai người giải thích cho Ran đi, tôi phải băng bó vết thương cho Yuuko," Haibara nói rồi bế Yuuko đến chiếc xe cứu thương gần đó để băng bó vết thương.

Nhất Định sẽ có được em- HaibaraNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ