13

3.3K 245 97
                                    

Tuy hắn lúc nào cũng tỏ vẻ nghiêm khắc với Soobin, nhưng thực ra lại rất dễ mềm lòng trước mấy trò nhõng nhẽo này của cậu. Cơ mà, cậu đã làm những gì hắn vẫn nhớ rõ mồn một nha.

"Tại sao phải tin cậu? Chẳng phải lần trước còn khoe mình diễn giỏi sao? Còn định lừa tôi mấy lần nữa? Coi tôi là đồ ngu ngốc chắc ?"

Vòng tay đang ôm Yeonjun của Soobin lại càng siết chặt thêm một chút, vẻ mặt hờn dỗi ngẩng lên:

"Chú, vẻ mặt khốn nạn cũng là phải diễn đó, không thì chú liền bắt nạt cháu rồi trốn mất? Mỗi lần thấy người khác chạm vào chú, thật ghen tị muốn chết. Bọn họ có gì hơn cháu sao? Chú tin không? Cháu không phải là vì muốn công ty, mà là muốn chú. Làm việc không phải vừa mệt vừa bận rộn? Vậy trực tiếp làm hộ chú là được rồi, chỉ cần ở nhà yêu cháu thôi. Chú không tin, tất cả tiền đưa cho chú hết."

Nói rồi Soobin cúi xuống nhìn quần áo vương vãi dưới sàn, cuối cùng cũng lôi ra được một chiếc ví.

"Tất cả thẻ, mật mã đều là sinh nhật chú, từ nay nếu cháu nói dối thì chú cứ đánh cháu là được." Nói xong lại ôm cổ hắn hít một cái.

Yeonjun mở ví cậu ra nhìn qua một chút. Kết quả là bị cậu làm cho bất ngờ đến trợn mắt. Thẻ hình như...có hơi nhiều rồi, lại còn là VIP...cái gì đây?...còn có cả thẻ đen??? Cậu lắm tiền như thế tại sao hắn không biết? Đúng là nuôi sói trong nhà, giàu như thế mà bấy lâu nay cứ quấn lấy chân hắn cứ bắt hắn nuôi, thật là tức chết. Đột nhiên cảm thấy không muốn tha thứ cho cậu nữa.

"Này, cậu dùng mấy trò lươn lẹo của mình lừa được bao nhiêu đại gia rồi thế? Vậy mà còn nhấc mất công ti của tôi? Đúng là lòng tham con người. Nể tình chú cháu, tôi sẽ không báo cảnh sát về hành động của cậu, nhưng mà tang vật vụ án đành phải tịch thôi. Haiz, bản thân đúng là quá nhân từ rồi." Yeonjun tỏ vẻ bất đắc dĩ lắc lắc đầu vài cái, cứ nghĩ rằng Soobin không biết lúc cầm ví giấu đi, hắn còn nhoẻn miệng cười thầm mấy cái. Đem cất hết đi cho cậu thành không xu dính túi, xem còn bắt nạt được hắn nữa không. Hắn giờ nghèo như vậy? Ai cho Soobin giàu mà giàu?

Soobin bật cười bất lực, chú của cậu, mắng người cũng đáng yêu. Môi lại hờn dỗi đưa ra rồi kìa, đáng lẽ lúc nãy, phải cắn thêm mấy cái.

"Thử chơi chứng khoán một chút, ai ngờ kết quả không tệ. Liền thu mua được không ít cổ phần khắp nơi. Lần trước hợp tác cùng Leviathan, cũng thành cổ đông lớn thứ 2 bên công ti hắn. Ai bảo hắn hợp tác với cháu tạo bằng chứng giả vu khống chú chứ. Giờ chú đã thấy, giá trị của sinh viên kinh tế bảng điểm full A+ chưa? Ở lại đi, cháu nuôi chú. Được không?"

Yeonjun ngập ngừng một chút, song cuối cùng vẫn là ngầm đồng ý.

"Lần sau trực tiếp đưa thẻ ra rồi trình bày với tôi là được, khỏi mất thời gian làm mấy trò lòng vòng mất thời gian."

Soobin thấy hắn đồng ý liền vui muốn chết, lại không kìm được dụi dụi vào người hắn. "Chú, không được lừa trẻ con đấy. Nếu chú dám tìm cùng khác..."

"Rồi. Nếu tôi dám cùng người khác, cậu cứ việc khóc lụt nhà, tôi sẽ bị mặn chết. Được chưa?"

"Chưa. Chú không được mặn chết, chỉ được chết trong tình yêu của cháuuu." Nói rồi lại hôn hôn vài cái.

/ soojun / who is your daddy ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ