Ps: chap này vô cùng nhẹ người.Vì sao nhẹ, trích ở dưới. Tập cuối luôn, đoản ngắn mà, tránh chường hợp ko lấp hố.
Rất cảm động vì mọi người ủng hộ.
===
Riêng mây thì ôm lấy núi, kiên nhẫn rất kiên nhẫn và chờ núi một lần nữa trưởng thành, nhưng trong lúc núi trưởng thành thì mây dần nhận ra một chuyện, núi thiếu hồn.
Đúng vậy, núi từ đá mà ra, đá từ ánh sáng mà sinh. Vốn thần hồn yếu ớt, hơn nữa bị mây như thế nghiền nát như thế, thần hồn không đủ cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mây nhìn núi ánh mắt vô hồn nhìn mình. Tựa như một đứa trẻ, ngốc ngốc ngơ ngơ, mây vô cùng đau lòng. Thế là mây đi tìm nhậu với gió. Giải tỏa nổi buồn. Chính là cõi lòng của mấy mỗi ngày, mỗi ngày đều bị đè ép. Mây cảm thấy mình có lỗi với núi, mỗi lần nhìn đến núi cảm giác đó càng ngày càng nặng.
Mối quan hệ giữa mây và núi bị đảo lộn, mây chăm núi như chăm con, yêu chiều như người tình, núi thật ôn nhu dịu hiền là một đứa trẻ thật ngoan.
Chuyện tình mây và núi, không biết từ lúc nào truyền đến tai lá cỏ thành những bài hát:
"Xưa mâу vẫn haу thường lan thang
Ɲgao du khắp nơi chẳng mỏi mệt
Đến lúc có cơn gió thật lạ
Thổi mâу về kề bên đồi kia"Ɲơi mâу đến đâу thật nên thơ
Ϲhung quanh núi cao kề bên mâу
Ɲúi cứ đứng уên đến hiền hòa
Làm cho mâу ngập ngừng không rời xaTừ ngàу mâу ghé qua trời bỏng xanh thêm lời ca
Mâу làm ấm núi bao ngàу qua thiết tha
Lời cỏ câу nói rằng, mâу núi bên nhau thật уêu
Ɲhư tơ trời se duуên kiếp nào cùng nhau
Ɓao năm cứ như chẳng đổi thaу
Ɲhưng naу sắc mâу đã đổi màu
Ϲó những lúc mâу muốn một mình
Thả trôi đùa vui bên làn gió
Ai haу núi kia buồn xanh xao
Trông theo dáng mâу lòng ngậm ngùi
Ɲúi có biết đâu đến lúc một ngàу
Là mâу muốn đổi tự do di xa"Mây nhíu mày, đập bàn:
- Thứ này rốt cuộc ai truyền.
Gió kiểu:
- Điều này quan trọng sao, tui mới là người chịu thiệt đây nè, rõ ràng là mới sinh ra, chưa trải nghiệm đủ đời Fa liền bị dính với nợ phong lưu cùng với bạn tốt.
- Câm mồm, ai muốn dính scandal với ngươi.
- Ồ, làm như ta muốn ý, mà vợ ngươi tới rồi kìa?
- Ai tới?
- Mây, anh còn người nào khác ngoài em sao?
- Núi? - Mây tỉnh cả rượu.
- Anh muốn rời khỏi em sao?
- không... anh không muốn. - Bằng một bản năng nào đó, mây đáp ngay.
- Nhưng em cảm thấy anh đối với em có cảm giác thật lạ, càng ngày em cảm giác anh càng muốn rời xa em.
- Núi! Anh không có, anh rất yêu em.
- Anh yêu em sao? Không, em không phải vậy, nó giống như bù đắp lỗi lầm. Lại giống như nhìn em mà nhìn người khác, anh nhớ đến ai sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
List Giam Cầm
RandomVăn án bản cảm nhận của thụ: Trong bóng tối âm trầm, dường như có cái gì đó ôm lấy tôi, sờ lấy tôi, mặc cho tôi giãy dụa, thứ đó vẫn gắn chặt lên người. Càng ghì càng chặt khiến cho tôi không thở nỗi, có thứ gì đó, luồn vào bên trong... Tàn nhẫn...