P1.6. Long thủ lĩnh

107 14 0
                                    


Trong triều có tang, mọi thứ đều ảm đạm thê lương. Hàn Diệp hầu như lưu lại cung hoàng hậu nhưng Cơ Phát không thực sự vui vẻ, mỗi lần gần gũi đều qua loa cho xong.

Hàn Diệp thân ở bên Cơ Phát, trong lòng vẫn không ngừng suy tính. Cương giới phần Thục quốc đã yên, Tây Vực cũng có thư hòa thân, chỉ còn 49 bộ Đông châu chưa yên ổn. 49 bộ Đông châu tiếng là một phần của quốc gia nhưng phong tục thiểu số luôn không quy thuận, bao đời hoàng đế đều phải dè chừng xưng vương.

Thống lĩnh 49 bộ hiện là Long Phi Dạ. Người này cũng là một truyền kỳ. Đừng nói trong phạm vi 49 bộ, xưa nay dẫn đầu đại sự lớn nhỏ trên đời đều phải là nam nhân, chỉ riêng Long Phi Dạ, thân là nương, ban đầu nối nghiệp thân phụ dẫn dắt một tiểu tộc, sau dùng binh kỹ đi lên, không ai không phục.

Hàn Diệp bỗng nhiên ngộ ra, Thục quốc và Tây Vực đều thông qua cầu thân để thâu tóm, cớ gì lại chừa 49 bộ?

Nghĩ là làm, Hàn Diệp lệnh cho quản phòng soạn chỉ triệu Long Phi Dạ về kinh viếng tang hoàng quý phi.

Cơ Phát nhìn qua đã hiểu Hàn Diệp muốn gì, vẻ khó chịu hiện lên nét mặt. Hàn Diệp lại giảng giải một hồi về đạo quân vương, Cơ Phát im lặng nghe đến ong cả tai, đầu óc mông lung nhớ tiểu cảnh vọng nguyệt trên nền lụa xanh, buột miệng thốt lên, cũng không cần biết Hàn Diệp đã nói đến đâu.

- Hoàng quý phi là thật lòng đó, hoàng đế không thương xót chút nào ư?

Hàn Diệp ngừng bặt, ôm lấy Cơ Phát thủ thỉ: Ta làm em giận nữa à?

Cơ Phát thở dài: Bây giờ hoàng đế muốn tự ra ngoài, hay ta ra ngoài?

/

Long Phi Dạ nghĩ chuyện tang chế vốn là tình nghĩa, không chút đề phòng, lại có cảm tình riêng với hoàng quý phi rất thông hiểu điệu vũ Đông châu, một mình một ngựa về kinh, mặc tang phục vào giữa điện triều, vừa bái lạy đã thấy thái giám dâng hỷ phục. Long Phi Dạ khẽ nhíu mày. Hàn Diệp phía trên nói như rót mật: Bươn chải sương gió khổ cực như vậy, chi bằng ở lại làm đề nghi của ta, chuyện 49 bộ ta sẽ sắp xếp người khác chủ trì.

Long Phi Dạ chỉ nói được hai chữ "Đừng hòng!", tức thì kiếm sắc đã kề vào cổ, Hàn Diệp trở mặt nhanh như lật bàn tay, lệnh giam lại chờ hai ngày sau hành lễ.

Hàn Diệp vội vã là vì biết rõ Long Phi Dạ cẩn trọng, không đem theo tùy tùng nhưng chắc chắn đã dặn dò Đông châu, trong vòng bao nhiêu ngày không thấy tin tức sẽ khởi binh đòi người. Chỉ là Long Phi Dạ tính ngược tính xuôi, không tính đến hoàng đế sẽ làm tới bước này. Hoàng đế truyền chiếu nạp thủ lĩnh Đông châu làm đề nghi, lại đặc biệt cử hành hôn lễ - chế định chỉ dành riêng cho hoàng hậu - thật là ân hạnh xưa nay chưa từng thấy.

Trong lúc con dân Đông châu hoan hỉ ăn mừng thì Long thủ lĩnh bị trói cứng, ấn đầu bái đường thành thân. Trang hoàng trong cung thoắt cái từ trắng đã thành đỏ. Dây thừng cũng đỏ, hằn lên da thịt khiến người ta không ép không được.

Long thủ lĩnh, giờ đã là Long đề nghi, ngay cả áo lót trước nay cũng chưa từng để người khác chạm đến, nay bị lột trần ném lên giường, giãy ra không được, thoát đi không xong, vừa xấu hổ vừa tức giận, khắp người ửng hồng, mồ hôi bịn rịn, tóc xổ ra như suối, miệng chửi rủa thành tiếng ú ớ, chân quẫy đạp thành nửa che nửa hở, bao nhiêu mị hoặc đều bày ra hết, bản năng chiếm đoạt của Hàn Diệp nổi lên, hung hăng quần thảo suốt đêm.

|JunZhe48| Nguyên Khải hoàng hậu truyệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ