"Wei, Vương Nguyên nghe!"
"Đại Nguyên, cậu ngày mai rãnh không ? Mai là sinh nhật tớ!"
"Hảo ! Mai mấy giờ, ở đâu ?"
"6h tại Lưu gia, nhớ mặc đồ lịch sự nhé !!"
"Hứ, cậu làm như tớ nghèo nàn, rách nát không bằng"
"Xin lỗi tiểu Thố*, ha ha, mai nhớ đến"
(*Thố bằng nghĩa với từ Thỏ, ở chương trước Khải Khải gọi Nguyên nhi là thỏ ngốc)
"Tạm biệt!"
Ta gác máy xuống, mệt mỏi đi xuống sofa nằm dài xuống, "um" một cái rồi cầm remote bật tuỳ ý một kênh thời sự kinh tế. Ta đang uể oải nằm, bỗng màn hình xuất hiện một đại thần mặc áo vest vô cùng cuốn hút, riêng ta lại nhìn hắn nhăn mặt nhăn mày, hắn thật khó coi nha! Tên kia là Tuấn Khải. Chẳng phải là công ty kia là của Vương kia, kẻ đã làm gia đình ta ra nông nỗi này sao ?
Nghĩ xem..
Vương Tuấn Khải, Vương Tuấn Khải, Khải..
Chết tiệt!
Chẳng phải hắn là Vương thiếu của vị Vương thúc thúc mà mấy người bạn bè cũ hay đem ta so sánh sao ? Quả thật ta không quan tâm đến nhưng không có nghĩa ta bị điếc nha.
Mặc kệ, ngủ một giấc.
Ngày mai phải tốn ít tiền mua quà cho Chí Hoành rồi.
Hoành thị không phải là nổi tiếng, khá giả, nhưng cũng được nhiều người nể mặt. Một phần do nhà ăn ở hiền lành, hay làm từ thiện, phần còn lại là do nghe nói có mối quan hệ với Vương thị.
Tin thứ nhất thì đúng, nhưng vế 2 lại không ai xác định !
========
Buổi chiều hôm sau, khoảng 5h, trời hôm nay có mưa to, hiện tại cũng đang tạnh dần.
Thời tiết nóng ẩm làm người ta khó chịu vô cùng, đã vậy phải mặc bộ đồ vest.
Hừ..
Ta đứng đợi taxi, sẵn tiện lấy điện thoại ra nhắn với Hoành thiếu ta đang đến.
Bỗng một chiếc xe Audi đỏ đi ngang, trước mặt ta lại là một vũng nước mưa..
Đơn giản, nước bắn hết lên mặt cùng quần áo ta.
Nghĩ lại thật là bực mình chết đi !
Ta giương hai mắt hét lớn, "Người kia, xe Audi đỏ".
Chiếc xe cũng đã cách ta một khoảng không gần, mở cửa sổ xuống, xoay ra ngoài, một người đàn ông nhìn ta chầm chầm, sau đó phun ra một câu đến giờ ta thề trong lòng nếu gặp lại phải bóp cổ hắn
"Không biết nhìn chỗ để đứng à, tưởng là giọng phụ nữ, ai ngờ là mỹ thiếu niên, ông đây không phải gay, hừ, xui xẻo!"
Sau đó hắn cong đuôi, kéo cửa sổ lên rồi chạy đi, ..
[...]
Mặt ta cứng lại, vệt đen chảy dài, bực tức.
TMD, tên vô lại !
Bực chết, bực chết ta !!!!!!!!
Ta xoay lưng, tính bước vào nhà thì bỗng một chiếc xe Bugatti Veyron Hermes tới, xe bấm kèn inh ỏi.

BẠN ĐANG ĐỌC
[KaiYuan fanfic] Đồ vương bát đản, em yêu anh!
FanfictionTuổi thanh xuân, chúng ta là tình nhân, hạnh phúc ngọt ngào vô cùng a! Bất chợt anh rời bỏ tôi, đi đến một nơi cách xa nửa trái đất Tôi lặng lẽ chú tâm vào học và học, quên anh. Khi trưởng thành, anh là tổng tài, tôi là nhân viên Khoảng cách xa lớn...