Chương 13

316 23 7
                                    

Sáng sớm thức dậy, đã là ngày hôm sau, bước xuống giường việc đầu tiên phải là vệ sinh cá nhân, buổi sáng bắt đầu bằng việc tắm là thích nhất nha !

Tay đã bị thương, cử động có phần khó khăn, không sao, không sao.

Chà chà sang phải, chà chà sang trái, da trông rất bóng loáng ~

Tắm xong ta lấy khăn lau người, chết rồi..

Quên mang quần lót, haiyuu, ta rón rén bước ra cửa đi lấy đồ, chẳng hiểu hiện tại nhà mình mà việc gì phải sợ. Đang đi đến cửa phòng bỗng một bàn tay từ đằng sau ôm ta lại

"Nha ~ M..ma...Ta, ta, ta ăn ở hiền lành a, ta chưa chưa làm việc gì xấu.." Ta run người lạnh đến xương sống, răng cầm cập

"Có phải hay không ?"

"Thiệt ra là...ta..ta có trốn hay ăn vụng, đầu luôn nghĩ những điều xấu hổ với một người, có..có phải xấu a..."

"Ai ?"

"Hông rõ nha...Vương Tuấn..." Chợt cảm thấy cái tay này ấm ấm nha, ngực cũng ấm ấm nha...

Theo bản năng ta quay người xoay lại đằng sau, a, giật mình một cái, Vương Tuấn Khải..

Ta mặt mày đỏ như gấc, hai con mắt trừng lên nhìn hắn, "Sao anh vào được đây ? T..Tôi không có..."

Hắn nhếch miệng cười lên một cái trông rất đẹp, rất soái, chẳng biết cho ai coi, "Không có cái gì ?"

"Không có để ý tới.." Miệng ta lí nhí không phát ra nỗi âm thanh, cái cằm hắn dựa vào vai ta, miệng ngậm vào vành tai, ta khẽ run người kêu "Ân.."

"Để ý tới anh ? Vật nhỏ, em đang xù lông ?" Hắn liếm liếm, phả hơi thở vào tai ta..

"Anh..anh tới đây làm gì ?" Hai chân ta mềm nhũn ra, mặt cơ hồ đã căng như đàn đứt dây

Hắn phì cười một cái sau đó buông ta ra, ta thở phào nhẹ nhõm, miễn cưỡng dựa vào cửa phòng, hắn mặt đầy tiếu ý..

"Tay em đang bị thương, tôi chỉ muốn chăm sóc em. Đói chưa ? Chúng ta đi ăn sáng, em nói sẽ sang nhà tôi."

"Nhưng mà hôm qua tôi chỉ tuỳ ý nói thôi mà, còn việc nhà.."

"Tiểu thố, bỏ qua đi, chút nữa tôi sẽ phân người đến làm. Em nói em thích món cay, tôi sẽ làm, việc bây giờ là cùng tôi đi đến siêu thị"

"Nhưng..." Ta cúi mặt, hai chân chà xát vào nhau, ngượng ngùng..

"Không nhưng nhị gì cả, đi" Chữ đi vừa dứt hắn bế xốc người ta lên, ta không kịp kháng cự mặc cho hắn đem đi, lần thứ mấy rồi a ~

Tiểu thố này, em thật ốm, để tôi đem em bồi bổ..

"Bé con để tôi mặc đồ cho em." Hắn thả ta xuống giường rồi đến tủ quần áo

"Đồ..đồ lót, để tôi tự lấy" Ngượng ngùng trở mình dậy thì hắn đẩy ngồi xuống

"Biểu hiện đáng yêu.." Hắn theo hướng tay ta chỉ về phía tủ đồ lót lấy ra một cái màu trắng, sau đó nhìn chầm chầm 30s nói lên một câu khó nghe

"Của em thật nhỏ, không sao, tiểu pp của em rất đầy đặn và cong..."

Ta mặt đỏ lựng, đáng ghét, ta đi đến giụt đồ lót trong tay, do cử động mạnh mẽ quên mất tay đau khẽ kêu "Nha.." lên, bỗng cái khăn tắm tụt xuống

[KaiYuan fanfic] Đồ vương bát đản, em yêu anh!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ