"Phòng này sẽ là của em, chìa khoá này" Vương Tuấn Khải chìa tay ra đưa cho Vương Nguyên, cậu nhận lấy rồi bỏ vào túi, Tuấn Khải mỉm cười, "Thích không ? Phòng anh bên cạnh nha"
Vương Nguyên nhón chân hôn lên má của Vương Tuấn Khải một tiếng chốc thật nhỏ khiến mặt anh đỏ hồng lên như quả cà chua.
Cậu cười gian, miệng chép một tiếng "Thích."
...
Lực Trác sau khi tỉnh lại xuất viện bị cảnh sát bắt đem đi, đồng thời về phía luật sư do Vương Tuấn Khải đề cử đề nghị Vương Triều lập đơn ly hôn là cách tốt nhất cho đối phương, việc đầu tiên nói đến là chủ yếu các phần tử bạo lực gia đình vô cùng nguy hiểm, tình trạng có thể lặp lại trong tương lai gần, việc thứ hai chính là căn nhà đó đã bị Lực Trác phá hỏng gây tổn thất và hai người nhiều năm chưa có con. Vương Triều thái độ vô cùng bất mãn không đành lòng dù gì y cũng là chồng bà đã hơn chục năm nay, không thể nói buông tha cho nhau là được.
Về việc dọn nhà sang Vương Tuấn Khải, Vương Nguyên rất khách sáo vì sợ chiếm tiện nghi của anh cho nên lúc trước hờ hững gật đầu như thế nào thì hiện tại lại quyết liệt từ chối, Tuấn Khải thở dài đành bất chấp xấu xa thuyết phục Vương Triều, còn nói là cái gì sẽ không xử nghiêm Lực Trác rồi còn cái gì tốt lợi..
Thiệt khiến người khác khó mà từ chối, liền mang tiểu Nguyên bán đi.
Vương Nguyên cùng Vương Tuấn Khải nhanh chóng giải quyết xong vụ việc lập tức sang phòng của Chí Hoành, Chí Hoành chưa tỉnh mặt mày còn rất hồng hào hơn, thần thái tuy có chút gọi là mất hồn. Có lẽ sau khi hồi phục, Thiên Tỉ chăm sóc cậu tận tình hơn sao. Có lẽ vẻ mặt của cả hai đều phấn chấn hơn sao. Có lẽ thái độ của Thiên Tỉ đối với cậu thập phần trốn tránh sao. Chí Hoành sau khi tỉnh dậy đối mặt với Vương Nguyên chỉ cười trừ hiểu vấn đề ánh nhìn của cậu bảo rằng, "Cậu nghĩ chúng tớ như thế nào thì như thế đó."
Vương Tuấn Khải rất thông minh, vẻ cười hiện lên mặt, đơn giản anh đã loại trừ một cái đuôi thành công, anh nhướn mày nhìn Vương Nguyên ーー Tác hợp thành công
Vương Nguyên dở khóc dở cười hỏi thăm vài câu xong liền đánh nước rút chạy đi tránh ở lại làm đèn, cùng kéo Vương Tuấn Khải đi.
.
"Hành lý của em để anh cầm cho" Vương Tuấn Khải tay chạm vào rồi lại bị Vương Nguyên đánh tránh
"Tôi là nam nhân, tôi không phải thể loại mong manh như cậu nghĩ" Vương Nguyên đi đến cốp xe sau đó đem vali ra
Vương Tuấn Khải cười nhạt, nghĩ thầm trong bụng, em là nam nhân của anh a. Vương Nguyên mặt khác không chú ý nhìn Vương Tuấn Khải xuất thần.
Anh dẫn cậu lên lầu hai, Vương Nguyên đi theo anh đến một phòng ngủ khác với phòng anh, Vương Tuấn Khải móc chìa khóa ra đưa cho Vương Nguyên
"Phòng này sẽ là của em, chìa khoá này" Vương Tuấn Khải chìa tay ra đưa cho Vương Nguyên, cậu nhận lấy rồi bỏ vào túi, Tuấn Khải mỉm cười, "Thích không ? Phòng anh bên cạnh nha"
Vương Nguyên nhón chân hôn lên má của Vương Tuấn Khải một tiếng chốc thật nhỏ khiến mặt anh đỏ hồng lên như quả cà chua.
![](https://img.wattpad.com/cover/38732183-288-k552785.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[KaiYuan fanfic] Đồ vương bát đản, em yêu anh!
FanficTuổi thanh xuân, chúng ta là tình nhân, hạnh phúc ngọt ngào vô cùng a! Bất chợt anh rời bỏ tôi, đi đến một nơi cách xa nửa trái đất Tôi lặng lẽ chú tâm vào học và học, quên anh. Khi trưởng thành, anh là tổng tài, tôi là nhân viên Khoảng cách xa lớn...