Tối đấy Mikey không có về, hắn nói nếu xong sớm sẽ về, còn muộn thì không. Takemichi chẳng quan tâm là bao, chỉ tỏ chút thất vọng rồi cũng thôi.
Mười giờ rưỡi tối Chifuyu gọi điện nói muốn rủ cậu đi ăn đêm, thật tình thì Takemichi rất muốn đi, nhưng thuộc hạ của Mikey vẫn ở dưới canh giữ, thiếu niên không còn cách nào khác chỉ đành từ chối.
Cậu chán nản với cái cuộc sống bị giam lỏng thế này, bao giờ thì tên kia mới không kiểm soát cậu đây? Chỉ khi nào mấy tên kia đi khỏi thì Takemichi mới có cơ hội trốn thoát.
...
Nửa đêm Mikey loạng choạng bước vào phòng, người bên trong cũng đã ngủ say, hắn lặng lẽ vào nhà tắm không làm phiền đến người kia.
Takemichi ở đây cũng bị đánh thức bởi tiếng nước xối xả kia, cậu ngồi dậy thấy ánh đèn hắt ra từ trong nhà tắm, lập tức nghĩ tên kia đã về. Takemichi ngồi dậy, đến khi Mikey đi ra đã thấy thiếu niên ngồi ở mép giường, thấy mình lập tức đứng dậy tiến tới, anh tức khắc ôm cậu vào lòng
"Làm em thức giấc rồi sao?"
Takemichi đứng hình mất vài giây, rồi lại đưa tay lên đầu Mikey đã chùm sẵn khăn lông lau lau mái tóc ướt
"Không sao. Anh đã ăn gì chưa, hay tôi đi nấu gì đó nhé?"
"Tôi ăn rồi, mà em xuống pha cho tôi ly nước chanh đi."
Cậu cũng đã gửi thấy trên người anh mùi rượu thoang thoảng, chắc chắn vừa có cuộc làm ăn nào đó. Takemichi gật đầu rồi nhanh chân xuống dưới pha nước cho hắn.
Đến khi thiếu niên lên hắn đã nằm vật ra giường, vẻ mặt còn hơi ửng đỏ
"Này Mikey-kun, dậy đi."
Mikey lật người ngồi dậy, đỡ lấy ly nước chanh trên tay Takemichi uống. Cậu nhìn yết hầu người kia lên xuống, lại nghĩ hắn có khi nào lát nữa sẽ làm hay không? Takemichi thầm nghĩ, nếu được thì cậu phải thể hiện thật tốt, rồi bắt anh đuổi đám thuộc hạ kia đi.
Cậu cầm lấy cốc nước để lên tủ đầu giường, đi tới đắt điện rồi lên giường. Mikey một tay vắt lên trán, miệng mở hé thở từng đợt. Takemichi nằm sát vào hắn, đem tay đặt lên ngực người kia
"Anh sao thế, hình như uống hơi nhiều rồi đó."
Hắn liếc mắt sang cậu, động người sang ôm thiếu niên, cả cơ thể Mikey nóng ran, Takemichi còn cảm nhận được đôi chút
"Nè...ch-chúng ta..." Cậu ngập ngừng, liệu có ổn không khi nói ra cái vấn đề mà bản thân ghét cay ghét đắng
"Làm sao?"
"Ch-chúng ta...l-làm...tình...đi..."
Mặt cậu đỏ như trái cà chua, rúc vào trong chăn, thấy anh không trả lời lập tức xấu hổ, quay lưng lại lùi ra xa
"Dịch vào đây, Takemicchi."
"Kh-không, anh mệt rồi, ngủ đi."
Mikey một tay kéo thiếu lại vào gần, Takemichi vẫn không chịu quay lại. Hắn chồm người dậy áp tay vào má cậu nhìn thẳng vào khuôn mặt mình. Takemichi ngại ngùng, con ngươi chuyển động hết ngang lại dọc
"Em, vừa nói cái gì."
"Nói gì chứ! Anh xuống mau!"
Hắn cúi xuống hôn lên môi cậu, mạnh bạo luồn lách khắp khoang miệng. Takemichi nhắm chặt mắt, lưỡi hồng đáng thương bị vờn qua vờn lại
"Takemichi. Em như vậy, tôi rất thích."
Anh đưa cánh tay luồn vào áo, mân mê trên làn da mềm mại kia. Quần áo cả hai vương vãi trên giường, Takemichi mặt đỏ ửng khó chịu. Mikey có rượu ở trong người lại càng thêm hăng, hắn chuyển động càng lúc càng nhanh, lúc nhấn mạnh vào điểm nhạy cảm của người tình, lúc chỉ lướt qua nhè nhẹ. Mọi biểu cảm của thiếu niên đều được anh bắt trọn.
________________
Vì là năm cuối cấp nên lịch học của tôi rất dày đặc, thứ 2,3,4,5,6 đều kín tiết cả chiều và sáng. Cũng sắp đến kì thi học sinh giỏi nên tôi càng bận, học ngày học đêm.
Vậy nên sẽ khá lâu để tôi ra một chap mới, mong mọi người thông cảm.
___________Jenicas.
BẠN ĐANG ĐỌC
[MiTake] Song Song
FantasíaWarning: R16, OOC, lệch lạc nguyên tác. Đôi ta cứ như một đường thẳng song song, mãi mãi không đến được với nhau.