Felix vừa mới trải qua cuộc truy sát trong gang tất, chưa kịp lấy lại bình tĩnh, cậu xụi lơ dựa vào người Jisung liên tục thở dốc, chỉ cần trễ một chút nữa cậu sẽ phải trở thành món ăn mặc cho tên quái vật kia dùng răng nanh của mình mà xâu xé.
"Ở đây xong chuyện rồi, em với IN về phòng ngủ, đang ngủ ngon mà lại." Hyunjin gắt gỏng, anh ôm vai IN kéo cậu nhóc đi theo, trước khi đi còn nhìn về phía Felix, ánh mắt mang ý trách mắng "Có chút chuyện như thế cậu cũng không giải quyết được, ảnh hưởng đến cả giấc ngủ của mọi người."
Đột nhiên bị người tỏ thái độ làm Felix không biết nên phản ứng ra sao, đây là lỗi của cậu sao ? Cậu có muốn đụng mặt con quái vật đó rồi bị nó đuổi theo giết đâu, tại sao lại nói như thể việc cậu vừa mới trải qua chỉ là nhỏ nhặt. Không một lời an ủi cậu, cũng không một lời quan tâm, Felix nhìn theo hướng hai người rời đi vừa cảm thấy tủi thân vừa cảm thấy thất vọng.
Sau đó Seungmin và Jisung cũng tản ra quay trở về phòng mình, hiện trường trước mắt chỉ còn lại bốn người.
Cho đến bây giờ Felix chưa nguôi ngoai nỗi sợ hãi, "Không biết làm thế nào anh ta có thể từ một con heo rừng biến thành một con người, rồi lại từ một con người trở lại thành con heo rừng, đây là loài đột biến mới sao hay-"
"Giờ thì sáng mắt chưa." Felix chưa kịp nói hết câu đã bị Changbin cắt ngang, "Tự nhiên khi không lại đưa một tên xa lạ về nhà, thiếu chút nữa nó đã ăn sạch hết bao nhiêu đây người, cái lòng tốt chó má đó mấy người nên giữ lại thì hơn, đừng có làm liên lụy đến người khác."
Felix nghe Changbin nói thì bất ngờ quay sang nhìn anh, cậu không hiểu sao anh lại nói như thế, từ trước giờ dù biểu cảm trên khuôn mặt của Changbin nhìn qua có vẻ khó chịu nhưng anh chưa từng nói mấy lời vô tình giống vậy, lại còn rất hay giúp đỡ mọi người xung quanh. Cậu đã từng nhìn thấy anh chạy theo một tên cướp dưới tình huống trong tay không có bất kì vũ khí nào phòng thân, lẽ nào lần này là mạng sống trực tiếp bị đe dọa nên mới khiến anh không kìm chế được bản thân mà nói ra những lời đó ?
"Em nói vậy là có ý gì, ngay từ đầu em cũng đồng ý đưa hắn ta vào trong nhà, tại sao lúc đó không lên tiếng cản lại, giờ thì bày đặt đứng đây lên giọng mạt sát người khác, dm nghĩ mình giỏi lắm sao thằng ngu." Bangchan nghe mấy lời đó của Changbin cũng không nhịn nổi, tại sao anh phải nhịn chứ, một mình anh thì đưa được tên quái vật đó vào đây chắc.
Changbin bị anh chửi thẳng mặt như thế, cậu la ầm lên, "Cái mả mẹ nhà anh, anh nói lại coi ai ngu, anh ngon nói lại lần nữa."
Felix nhìn thấy Changbin đang muốn xông tới chỗ Bangchan thì vội nắm eo anh kéo xuống, lớn tiếng nói "Đều là anh em trong nhóm, hai người nhịn nhau một chút đi, bình thường đâu có kích động như vậy hôm nay ăn phải thuốc nổ hả."
Cậu vừa nói dứt câu, đột nhiên trên tầng một phát ra âm thanh thứ gì đó bị đập vỡ, còn có mấy lời chửi mắng từ giọng của Jisung và Seungmin, Felix hoảng hồn, vội quay người nhìn sang Minho, người này cứ thờ ơ đứng ở đó như mọi thứ đang diễn ra không phải việc của mình, cậu gắt lên "Anh Minho, anh đứng đây giữ hai người này lại, em chạy lên lầu một xem tình hình, không biết làm sao mọi người ai cũng như phát điên lên như thế."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fic-SKZ] [Kinh Dị] - Hai Hạt Mưa
Fanfic"Anh Hyunjin, Felix hyung trở về rồi." Ở đầu dây bên kia, IN vừa vui mừng vừa nức nở nói với người trong điện thoại "Ừm. Em biết nhanh vậy sao?" Hyunjin nở một nụ cười nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cuối cùng ông trời cũng lắng nghe lời thỉnh cầu của bọn họ...