"Ban đêm ở đây hơi tối nhờ." Changbin mò mẫm bước xuống cầu thang, tự càu nhàu bản thân ai mượn buổi tối uống nhiều nước quá làm gì để giờ sắp đi ngủ cũng phải khổ như này.
Anh vừa đặt chân xuống tầng trệt thì đột nhiên đụng mặt IN, "Giờ này chưa ngủ à nhóc ?"
"Đâu có, em đang ngủ thì tự nhiên mắc vệ sinh nên tỉnh dậy thôi."
"Vậy về phòng đi, nhớ đi cẩn thận coi chừng té, chỗ cầu thang tối lắm đó." Changbin nhắc nhở IN xong thì chui vào bên trong.
Đến khi bước ra khỏi nhà vệ sinh, anh vô tình nhìn thấy ngoài cửa có một bóng người đang đứng, "Ai vậy ?", Changbin lập tức đi bật công tắc đèn trong nhà.
"Là tôi." Người đứng ở phía sau cửa lên tiếng.
"Ra là chị, sao chị còn ở đây, không phải chị nói đã về trước rồi sao." Thấy bóng người bên ngoài là chị gái khi nãy dẫn bọn họ đi xem phòng anh liền thở phào yên tâm, may mà không phải ăn trộm nửa đêm đột nhập vào.
Vừa nói Changbin vừa mở khóa cửa.
Anh thấy cô gái giơ điện thoại trên tay lên, "Tôi nhận được cuộc gọi từ mọi người nói là trong nhà đèn tủ lạnh không bật lên được nên tranh thủ thời gian ghé xem càng sớm càng tốt mà đến giờ mới ghé được, nếu để mọi người cảm thấy bất tiện khi thuê homestay của chúng tôi thì không hay lắm, sẽ bị bà chủ la đó."
Lúc này Changbin mới nhìn ra đằng sau cô gái, một chàng trai vóc dáng cao ráo mặc đồ công nhân đang cầm theo túi dụng cụ sửa chữa đứng ở sát bên, có lẽ do khi nãy trời quá tối nên anh chỉ nhìn thấy một mình cô.
"Đèn tủ lạnh bị tắt à, sao em không thấy đám nhóc trong nhà nói gì nhỉ, hai người có muốn vô coi liền bây giờ không, hoặc để sáng mai cũng được, tụi em không có khiếu nại đâu, dù sao đồ để trong tủ lạnh một đêm cũng chẳng bị hư." Changbin uyển chuyển từ chối, nếu để một cô gái vào nhà của đám con trai bọn họ lúc tối khuya thế này thì không hay lắm.
Đối phương cũng hiểu ý anh, "Thế thôi để sáng mai chúng tôi quay lại vậy."
Changbin cười cười xin lỗi cô, "Ngại thật, làm phiền chị phải ghé rồi, hai người ở đâu để em lái xe chở hai người về."
"Không cần đâu, tôi đi nhờ xe của anh ta, cậu vào nhà ngủ đi, tôi làm phiền cậu lúc này là không phải mới đúng. Nhớ khóa kĩ cửa nẻo, đừng để mấy thứ bên ngoài vào được. Chúc mọi người có chuyến đi chơi bình an." Người hướng dẫn nở một nụ cười nhẹ, cúi đầu chào tạm biệt.
Changbin tiễn cô gái ra về xong thì quay lại, nghĩ cũng hay, hồi chiều người này lúc chào tạm biệt bọn họ cũng nói y chang như thế, có lẽ là được bà chủ dạy cho, nhân viên ở đây được training tốt thật đấy, anh tự nhủ rồi bước lên lầu.
Trong khi đó, bầu không khí trong phòng của ba người Felix tĩnh lặng đến mức một cây kim nhẹ rơi xuống bọn họ cũng đoán được vị trí nó rơi ở đâu.
"Seungmin cậu nói gì vậy, không lẽ xe chạy hay dừng tớ còn không biết, khi tớ nhìn thấy người đàn bà kia là lúc xe chỉ dừng một chút rồi chạy đi, chắc cậu không chú ý chứ làm gì có ai lái xe mà chạy hoài không dừng được, cho dù đường có vắng đi nữa cũng phải dừng đèn đỏ chứ." Jisung phản bác lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fic-SKZ] [Kinh Dị] - Hai Hạt Mưa
Fanfiction"Anh Hyunjin, Felix hyung trở về rồi." Ở đầu dây bên kia, IN vừa vui mừng vừa nức nở nói với người trong điện thoại "Ừm. Em biết nhanh vậy sao?" Hyunjin nở một nụ cười nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cuối cùng ông trời cũng lắng nghe lời thỉnh cầu của bọn họ...