-Hồi ức của Dazai Osamu-
"Nakahara Chuuya, cá cược không?"
Chàng trai tóc nâu đen ngồi vắt vẻo bên con sên nhỏ của mình, bộ áo vest đen được cởi ra tùy tiện khoác lên chiếc ghế trống bên cạnh, trông thoải mái cứ như đang đi nghỉ mát.
"Cá gì?"
"Nếu cậu chơi thắng tôi trò chơi này, tôi sẽ nói cho cậu một bí mật."
"Vậy nếu mày thắng?"
"Thì Chuuya sẽ trở thành chó của tôi cả đời."
"Lòe gì đấy, rồi kiểu gì mày chẳng thắng? Với cả tao nghe bí mật của mày làm mẹ gì?"
"Mới có vậy mà Chuuya đã nhụt chí rồi sao? Thật hèn nhát, như vậy thì làm sao đủ tiêu chuẩn làm lính cho Mafia Cảng." - Hắn ta chợt thả nhẹ giọng, thì thầm. - "Hay làm chó của tôi được?"
Tóc cam cau mày bực dọc, tuy biết đó là một cái bẫy to tướng do thằng đầu cá thu mớm cho nhưng anh vẫn ngứa ngáy muốn nhảy vào.
Không hiểu làm sao.
"Nhụt con mẹ mày, chơi thì chơi, sợ đếch gì?!"
"Chuuya giữ lời đấy nhé."
Ngày hè oi bức năm mười sáu tuổi, hai chàng trai một cao một thấp, một tối tăm cô độc một toả nắng rực rỡ, trốn công việc chui vào quán chơi game tồi tàn, cùng nhau rúc vào một góc tận hưởng tuổi thanh xuân.
Họ là nhân viên Mafia Cảng, đồng thời họ cũng là những đứa trẻ chưa đủ lớn.
Họ bị thực tại giam giữ, nhưng tâm trí họ bay bổng tận trời cao.
Huống hồ, Dazai Osamu còn có mặt trời của riêng mình, mặt trời vì hắn mà nguyện thắp sáng ánh nắng nơi đêm đen.
"Á đù, tao thắng thật?!"
Dazai nhướn mày, đôi mắt đen ẩn sâu trong bóng tối lập loè thứ ánh sáng thoả mãn kì lạ. Hắn ta nheo mắt tận hưởng vẻ mặt vui sướng của chibi, song vẫn giả vờ tỏ ra khó chịu như bình thường để ai đó không nhận ra sự thật.
"Dazai, không ngờ cũng có lúc mày gà phết đấy." - Chuuya ngông nghênh nở nụ cười, đôi mắt xanh lam ánh lên nét tự mãn đắc thắng. - "Vậy thì anh đây đành ngả mũ nghe mày lảm nhảm về cái bí mật gì đó vậy."
"Có chơi có chịu, dù sao cũng là lần đầu sên nhỏ thắng tôi, biết làm sao được?"
Dazai không quan tâm đến nụ cười toe toét của người kia, hắn ta hít một hơi thật sâu rồi nhẹ nhàng nhả ra từng câu nói đến từ sâu thẳm trong tâm hồn.
"Chuuya."
"Ừ?"
"Dù cậu là một con sên lùn tịt, bạo lực, vô tri, lúc nào cũng hết mình với cái cuộc sống vô nghĩa này..."
Chuuya cau có tính phản lại, nhưng đôi mắt của cá thu quá mức căng thẳng nên anh đành bực bội nuốt lời muốn nói vào lòng.
"Nhưng tôi..."
"DAZAI OSAMU!!!"
Ango hớt hải chạy vào tiệm net, quen thuộc dừng lại ngay sát chiếc máy nằm bên trong cùng, bên cạnh hai chàng trai. Cứ như anh ta biết rõ bọn họ sẽ ở đây, ngay lúc này vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[DaChuu] Cá thu và sên trần.
Romance[Nhà ngươi bao nhiêu tuổi rồi?] [16.] Câu chuyện nhỏ về chàng cá thu mất trí nhớ. Warning: OOC, truyện phi lý phi logic, lâu lâu còn bị sida. (Có AkuAtsu vào.) Chúc các bạn đọc vui.