16

515 52 1
                                    

Ngao Thụy Bằng nhận lấy một xiên nướng Lý Hoành Nghị đang đưa tới, có chút ngạc nhiên, nhưng anh nhanh chóng thu cảm xúc, nhìn Chu An cười cười: “Ồ, trưởng phòng, cậu đoán xem đợi tôi làm gì?”

Nói xong vẫn không thu nụ cười khiến người khác muốn đánh lại.

Chu An nghe lời này của Ngao Thụy Bằng , liền bắt đầu khó ở. Ai cũng bắt cậu ta đoán, hết Lý Hoành Nghị rồi đến Ngao Thụy Bằng , bộ đoán vui vậy à?

“Đoán cái đầu ông, tôi cũng không rảnh như mấy người các ông”

“Mấy người? Này An, ngoài tôi ra còn ai khiến ông khó chịu vậy nữa hả?” Ngao Thụy Bằng nhìn gương mặt nhăn nhó của Chu An  trêu chọc.

“Tại sao tôi phải nói cho ông nghe?” Chu An  trừng mắt.

Nhìn ánh mắt đầy ý tứ ‘ông mà kêu đoán nữa tôi đánh ông’ của cậu ta, Ngao Thụy Bằng bật cười, anh chậm rãi nói: “Vì tôi đẹp trai. ”

Chu An: “……..” con mịa ông, bớt tự luyến được không??

Tư Kiệt : “……..” hình như hình tượng nam thần sắp sụp đổ cái rầm rồi. Cầu cứu gấp!!

Lý Hoành Nghị : “…….”

Lý Hoành Nghị nghe câu trả lời của Ngao Thụy Bằng trực tiếp khựng lại, quay đầu nhìn anh một cái, trong nội tâm của cậu lúc này chỉ có ba chữ hiện lên -- Quỷ ấu trĩ!!

Thấy ba người đều nhìn mình, Ngao Thụy Bằng thong thả vừa nhai một miếng thịt vừa nói: “Làm sao vậy? Đừng nhìn tôi như vậy chứ?”

Chu An cùng Tư Kiệt chưa biết nên nói gì với anh nữa thì Lý Hoành Nghị bên cạnh đã lên tiếng: “Thụy Bằng, nhiều lúc cậu rất….” khựng lại vài giây Lý Hoành Nghị mới nói tiếp: “Rất không bình thường”

Ngao Thụy Bằng : “………..”

Tư Kiệt và Chu An : “Ha ha ha ha”

Lý Hoành Nghị không nói thì thôi, cậu vừa nói xong, Tư Kiệt cùng Chu An ngồi cạnh đã trực tiếp ôm bụng cười -- được học bá đánh giá như vậy, Ngao Thụy Bằng ông là người xứng đáng nhất.

Còn Ngao Thụy Bằng nghe xong, có chút dở khóc dở cười, anh không biết nên nói sao với lời đánh giá này của cậu. Lý Hoành Nghị từng nói anh rất mạnh, cũng từng nói anh tự luyến, từng đánh giá anh bằng nhiều câu từ, nhưng với cái trình độ của ba từ ‘không bình thường’ này thì là lần đầu tiên nghe thấy.

Ngao Thụy Bằng nghiêng đầu nhìn Lý Hoành Nghị , khẽ cười nhẹ, anh hỏi: “Học bá, tôi không bình thường chỗ nào?”

Lý Hoành Nghị ăn ngay nói thật: “Rất ấu trĩ.”

Ngao Thụy Bằng : “……..” anh ổn. Oke, anh rất ổn.

Lý Hoành Nghị nói xong, Chu An cùng Tư Kiệt  cười càng hăng hái hơn. Hai người bọn họ cười khiến những bàn khác cũng phải liếc mắt nhìn sang bốn người bọn họ.

Ngao Thụy Bằng nhìn hai người ôm bụng cười, lại nhìn về phía Lý Hoành Nghị , có chút bất đắc dĩ nói: “Học bá, cái đánh giá này của cậu nên áp dụng lên bọn họ mới đúng.”

Bằng Nghị || Nghe nói em thích anh ? Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ