10

11.7K 771 32
                                    

"Tiểu Triệu, vẫn là về vấn đề thời kỳ thích ứng sau khi đánh dấu hoàn toàn. Omega nhà tôi ngày càng không thoải mái." Hắn đưa tay sờ sờ trán Lâm Nhĩ Gia, "Hiện giờ đang phát sốt, rất nóng, tôi nên xử lý như thế nào?"

"Thiệu tổng, ngài phải hảo hảo trấn an cậu ấy, ngài kể rõ tôi nghe. . . . . . Vậy cái kia, ngài tiện nói tôi biết một chút trước kia ngài làm sao trấn an được cậu ấy?

"Bọn tôi ôm , còn hôn môi ." Thiệu Giang Tự chi tiết trả lời, "Hôn rất lâu."

". . . . . ." Triệu Hỉ Sâm ở đầu dây bên kia điện thoại trầm mặc một lúc, "Thiệu tổng, ngài có thật sự hiểu kết hôn là như thế nào không? Trấn an Omega cũng không phải là việc nhỏ, không phải là nói chuyện yêu đương, ngài phải cùng y thân mật hơn chút nữa. Ngài có hiểu ý tôi không? Chính là gần gũi, à không, thu nhỏ khoảng cách tiếp xúc một chút!"

"Tôi hiểu rồi." Thiệu Giang Tự ngữ khí thản nhiên đánh gảy lời nói của trợ lý đang lải nhải khuyên bảo.

Triệu Hỉ Sâm một chút cũng không nguyện ý đi ngủ, thậm chí không dám tin tưởng tâm tình khó giải thích của ông chủ nhà mình: "Ngài. . . . . . thật, sự, đã, hiểu, rồi?"

"Bớt nói nhảm." Thiệu Giang Tự không kiên nhẫn đối phó với trợ lý đang lo lắng chu toàn cho hắn, cắt đứt điện thoại.

Lâm Nhĩ Gia đã từ từ mất đi ý thức, trong não một mảnh hỗn độn trống rỗng, thẳng đến khi có đầu ngón tay lạnh lẽo chạm vào cơ thể nóng hầm hập của y, nhẹ nhàng cởi ra áo ngủ của y, đem y giống như quả hạch từ từ lột ra hết.

Y miễn cưỡng mở to mắt, nhờ ánh sáng của đèn ngủ quả cam y trông được sắc mặt nghiêm túc đang trầm tư suy nghĩ của Thiệu Giang Tự.

"Biểu cảm một lời khó nói hết của anh, làm tôi cảm thấy mình có vẻ là đã mắc bệnh nan y. . . . . ."

Bầu không khí có điểm xấu hổ cùng tế nhị, Lâm Nhĩ Gia mất chút khí lực nói ra một câu trêu ghẹo, nói xong lại nghênh đón Thiệu Giang Tự cúi đầu dịu dàng ôn nhu hôn một trận, đối phương ngậm lấy môi trên môi dưới của y hôn một lượt.

"Nói hôn liền hôn à. . . . . ." khuôn mặt Lâm Nhĩ Gia sau khi bị hôn được một lúc đã đỏ lên không ít, khẽ thở hổn hển, ánh mắt sáng trong nhìn Thiệu Giang Tự, " Lột đồ tôi làm gì, tôi còn muốn mặt."

Thiệu Giang Tự bắt được cổ tay y, ở trong ánh sáng lờ mờ nhào đến đè lên người y, "Tình trạng của cậu không có chuyển biến tốt, chúng ta phải thân mật hơn mới được. Không cần sợ hãi, tôi là alpha của câu."

Tôi là Alpha của cậu. Những lời này nghe được thực làm cho người ta an tâm, cũng làm cho người ta thất thủ. Lâm Nhĩ Gia không kịp khước từ, ngay khi mùi tin tức tố gỗ nhai bách mạnh mẽ xuất hiện không nói nên lời, chỉ muốn gần gũi, chỉ muốn phục tùng, chỉ muốn làm bất cứ thứ gì mình muốn.

Ánh sáng của đèn ngủ quả cam nhỏ lờ mờ rọi vào người họ, mùi vị tin tức tố quả cam cũng mềm mại phục tùng mùi hương của gỗ nhai bách, quây quần một chỗ.

Thiệu Giang Tự một lần lại một lần hôn môi y, thở phì phò, kiềm nén, thấp giọng gọi y "Gia Gia". Y nhẹ nhàng đáp lời, thoải mái rên rĩ, khô nóng cuối cùng cũng được giải trừ, nhiệt độ cơ thể sau một trận dày vò rốt cuộc đã ổn định trở lại.

[ĐM] Sau Khi Tỉnh Rượu Cùng Chủ Nợ Kết Hôn! (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ