Chap 6

1.7K 127 22
                                    

Sau khi kết thúc câu chuyện của Freen từng lời kể của cô như từng nhát dao cứa vào trái tim của em. Becky rất sốc khi chính bản thân nghe về quá khứ của cô, em còn nhớ một P'Freen hiền lành ôn nhu mang trên mình tràn đầy năng lượng lại trải qua cuộc đời đen tối đến vậy.
" Freen chị ổn chứ?". Becky ngồi yên để cô dựa vào vai mình, nhìn cơ thể gầy ốm mang trên mình sức nặng áp lực cũng không bao gục ngã lại thể hiện mặt yếu đuối trước mặt em. Chỉ khi ở bên em Freen mới bộc lộ tính cách thật của mình.
" Becky cảm ơn em vì đã bên cạnh chị". Freen mỉm cười nhìn em trong ánh mắt chất chứa nỗi buồn sâu thẫm. Hôm nay cô lấy hết can đảm của mình để em biết quá khứ của mình, một vết nhơ không bao giờ có thể xóa được.

" Từ bao giờ chị lại khách sáo với tôi thế. Freen thật xin lỗi vì đã khiến chị nhớ lại những kí ức kia ". Choàng tay qua ôm lấy cô em nhẹ nhàng nói, trong đầu lại nảy ra một ý tưởng giúp cô có thể tạm thời quên đi những kí ức đau buồn kia rất nhanh áp tay mình lên mặt cô sau đó nói:" Chúng ta đi biển đi ". Lời đề nghị của Becky làm Freen sửng sốt ánh mắt như không tin nhìn em.
" Em nhắc lại chúng ta cùng đi đi ". Không đợi cô thẫn thờ lâu Becky kéo tay cô đứng dậy xuống hầm giữ xe lái xe của mình chở cô đến biển.

Trên đường đi cả hai đều trầm mặc không nói với nhau câu nào. Freen chỉ lặng lẽ ngắm nhìn em lái xe trông vô cùng nghiêm túc khiến cô không khỏi bất giác mỉm cười. Đang tập trung cao độ lái xe Becky bỗng nghe tiếng cười khẽ liền nhìn sang bên cạnh cô đang cười ánh mắt ôn nhu đến nỗi khiến em cảm thấy mềm lòng.
" Trên mặt tôi dính gì à?". Becky liếc xéo chu mỏ nhìn cô hỏi. Cô nhẹ nhàng lắc đầu nụ cười vô tri vẫn giữ trên môi, biết người kia chỉ mãi nhìn mình nên em không thèm để ý tới nưa tăng tốc thật nhanh đến vùng biển bình yên.

Đi đến biển nghe âm thanh sóng vỗ rì rào làm cho cả hai cảm giác yên bình đến lạ thường. Becky đến chỗ đậu xe nhìn lại đã thấy bóng lưng đơn độc của Freen đứng hướng về biển cả mênh mông, từng bước nhẹ nhàng bước đến bên cạnh cô để cô cảm nhận được bản thân không hề một mình điều đó khiến cô cảm thấy rất hạnh phúc. Những điều nhỏ nhắt Becky dành cho cô Freen đều hiểu và biết ơn em.

Reng... Reng ...

Cùng nhau ngồi trên bãi cát ngắm biển hồi lâu bỗng chốc mặt trời đã lặng. Tiếng chuông điện thoại của em vang lên là Nop gọi đến, em chần chừ một hồi nhìn cô sau đó mới quyết định bắt máy.
" Alo Nop em nghe". Becky thanh âm mềm mại nhận cuộc gọi. Bên kia Nop rất nhanh đã hỏi đến:" baby à em đang ở đâu đấy?". Giọng nói ngọt ngào của Nop vang lên từ chiếc điện thoại khiến cho Becky ái ngại vì có sự hiện diện của cô ở đây.
" Em cùng với P'Freen đi biển và có lẽ ngày mai mới trở về". Becky thành thật nói ánh mắt ngó sáng chỉ thấy Freen dường như không chú tâm đến cuộc hội thoại của em liền thở nhẹ một hơi, chưa kịp ngắt máy Nop đã nói tiếp:" Thế à ngày mai anh sẽ cho em điều bất ngờ. Em yêu của anh nhớ nghỉ ngơi sớm nhé!". Mai đúng vào dịp ngày sinh nhật của Nop và anh ấy đã chuẩn bị một bất ngờ dành cho em.

" Nói chuyện xong rồi à?". Freen lúc này mới lên tiếng, cuộc nói chuyện của em và Nop đã truyền vào tai cô rất rõ từng chữ, cô thấy trong lòng khó chịu khi nghe những lời ngọt ngào của Nop dành cho em và nhìn cái cách em cười đùa nói chuyện với cậu ta.

HANAHAKINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ