Trong căn phòng u tối lạnh lẽo Becky thất thần nhìn thân ảnh của cô nằm bất động trên giường.
" Freen đừng ngủ nữa ngoan tỉnh lại đi em yêu chị ". Becky hết khóc rồi lại mỉm cười hôn vào trán cô.
Freen đã chết vì vụ mưu sát trên tầng thượng thi thể của cô được em đưa về nhà, ban đầu phía cảnh sát chỉ nghĩ em sẽ tổ chức tang lễ và hỏa thiêu cái xác nhưng Becky lại mất tích cùng thi thể của cô. Thì ra Becky đã mất trí rồi tâm của em đã chết từ khoảng khắc Freen rơi từ tầng thượng mà chết đi oan ức như thế. Em rất hận những kẻ đã tàn ác cướp đi mạng sống của Freen đáng lẽ ra bọn họ đã có thể hạnh phúc cùng nhau, cùng nhau bắt đầu một cuộc đời mới.
" Freen em đã mua lại tất cả thương hiệu trà sữa mà chị thích rồi đấy, nhanh thức dậy cùng em đi uống nào!"_ Một mình tự nói và không có bất kì lời hồi đáp nào.
Thi thể của Freen bắt đầu dần có dấu hiệu thối rửa nhưng em không một chút nào cảm thấy ghê tởm mà còn ôm lấy nó ngủ mỗi ngày, chỉ cần Freen bên cạnh dù cả thế giới có quay lưng với em Becky đều mặc kệ.
Màn đêm u ám những âm thanh ghê rợn vang lên khúc nhạc du dương bên cạnh đầu giường là bản nhạc Whisper bài hát này có ý nghĩa rất hay về tình yêu của một cô gái đi tìm đáp án cho câu trả lời giải mã trái tim của mình, lời thì thầm của những cảm xúc khi yêu từ một người vốn lạnh lùng với cả thế giới bỗng chốc hóa dịu dàng vì em." Freen à chị nhớ lần đầu tiên chúng ta nghe bài hát này không? Đó là khi em và chị cùng nhau chạy trốn khỏi đám côn đồ ngoài chợ lúc em bị bọn chúng bắt nạt, em còn nhớ chị rất can đảm đứng ra bảo vệ cho em còn quăng thẳng ly trà sữa vào mặt tên kia trông hắn thật thảm... Haha Freen chị đó lúc nào cũng bất chấp mọi thứ vì em trong khi em chỉ là một đứa ích kỉ luôn chỉ oán trách chị. Freen em biết lỗi rồi chị tha thứ cho em được không, đừng trừng phạt em bắt cách này em đau lắm!"._ Becky đặt bó hoa tulip vào tay cô rồi lặng lẽ tâm sự nói.
Freen của em bây giờ chỉ là một vỏ rỗng vô hồn cô mặc trên mình chiếc váy trắng tựa như một thiên sứ rơi vào giấc ngủ sâu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một giấc mơ dài trôi qua khi tỉnh dậy Becky phát hiện mình đang nằm trên chiếc giường trắng xóa của bệnh viện trên mũi ngập tràn mùi sát trùng khiến em khó chịu nhăn mặt.
" Becky em tỉnh rồi sao? Thấy trong người thế nào?". Vô số câu hỏi liên tiếp đến với em khiến em không thể trả lời liền khẽ lắc đầu ý rằng bản thân em vẫn ổn.
" Freen? Freen sao rồi?". Trong đầu xuất hiện thảm cảnh mấy ngày trước Becky hốt hoảng hỏi, vì sau thời khắc sinh tử kia em đã bất tỉnh ba ngày.
" Freen đang được chăm sóc đặc biệt em yên tâm đi cô ấy sẽ sớm hồi phục". Kerk mỉm cười nói rồi xoa đầu cô em gái nhỏ của mình, khi nhận được tin sốc anh rất nhanh bắt chuyến bay khẩn để trở về Thái Lan tìm em.
" Thật may vì chị ấy đã không bỏ em". Đó là câu nói cuối cùng khi em vì mệt mỏi mà nhắm nghiền hai mắt lại.