Sau buổi tiệc sinh nhật của Nop, cả hai bên gia đình đều tán thành cuộc hôn nhân của Nop và em. Họ thống nhất buổi đính hôn của cả hai sẽ được định ngày 08/08 tuần tới, và đợi đến khi Becky tốt nghiệp sẽ tổ chức hôn lễ cho cả hai.
Nhận được sự đồng thuận của gia đình Nop tất nhiên rất vui mừng, mặt khác Becky dường như có một chút bối rối tròng lòng. Em và Nop yêu nhau đã lâu đi đến kết hôn có lẽ là điều đương nhiên, nhưng từ lúc nào trong lòng em lại bối rối khi đưa ra quyết định của mình. Nhớ lại hình ảnh Freen một mình rời đi khỏi bữa tiệc em rất muốn đuổi theo để giải thích với cô nhưng em không thể.
" Freen chị đáng ra không nên yêu em". Vì sự ích kỉ và nỗi ám ảnh của quá khứ bởi tội lỗi mà cô gây ra cho em đã khiến em có suy nghĩ trả thù cô bằng cách này. Nhìn người con gái mình yêu kết môn với một người khác còn gì đau đớn bằng, Becky đã lợi dụng sự chân thành của Freen một bước đưa cô lên mây lại chính tay em đã đẩy cô xuống vực thẳm. Rối bời bởi mớ hỗn độn xung quanh mình nhìn Freen đau đớn lẽ ra em nên thấy vui mới phải nhưng bây giờ trong lòng em rất khó chịu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nhớ lại tối hôm qua P'Nam đang làm việc tại văn phòng ở bệnh viện cô ấy đã nhận được một cuộc gọi từ số lạ. Đến khi nhận cuộc điện thoại kia cô rất hoảng hốt rời khỏi vị trí của mình.
" Xin chào cô... Freen Sarocha đang ở bệnh viện, phiền cô có thể đến đây không?". Bên kia là giọng của một người đàn ông vang lên báo tin. Thanh âm quen thuộc đến nỗi P'Nam không bao giờ có thể không nhận ra đó là rất nhanh trả lời người kia: " Kerk anh đã làm gì em ấy?". Giọng nói mang theo chút tức giận P'Nam chỉ nghe bên kia cười khẽ rồi tiếp lời.
" Nam sao cậu lại tức giận như vậy, tôi phát hiện em ấy ngất xỉu bên đường nên có lòng đưa em ấy đến bệnh viện. Giờ tôi có cuộc họp quan trọng cậu mau đến với em ấy đi". Chần chừ một hồi Kerk nói tiếp:" Đừng để em ấy một mình". Nhắn nhủ xong anh ta liền kết thúc cuộc gọi.
Sau buổi tiệc Kerk lái xe dự định trở về dinh thự trên đường đi cậu bắt gặp một thân ảnh vô cùng quen thuộc vội chạy đến đã phát hiện ra cô đã bất tỉnh. Kerk lo lắng bế cô vào xe không quên lấy chiếc áo khoát của mình đắp lên cho cô.
" Freen cố lên". Tăng tốc anh ta chạy thật nhanh đến bệnh viện và ra lệnh cho các bác sĩ giỏi kiểm tra sức khỏe cho cô. Tất nhiên không trừ trường hợp anh ta đã biết bí mật của cô một căn bệnh vốn không nên tồn lại, ban đầu khi nghe vị bác sĩ kia nói Kerk vốn không tin nhưng khi nhớ lại lúc anh ta nhìn thấy cô ngất xỉu bên vũng máu có dính vài cánh hoa thì Kerk cũng hiểu được. Kerk yêu cô, anh ta đã phải lòng Freen khi cô chính thức trở thành con gái nuôi của nhà Armstrong.
Kerk còn nhớ như in hình ảnh cô gái cùng chiếc váy trắng cầm nhanh hoa với nụ cười rạng rỡ dưới ánh nắng mặt trời khi gia đinh anh đi chới cùng nhau. Freen khi đó đối với tất cả mọi người còn đề phòng nhưng cô lại buông xuống sự phòng bị của mình với Becky chỉ riêng một mình em. Dù thích Freen nhưng anh không dám tiến đến chỉ với tư cách là người anh trai đi bên cạnh trông chừng hai cô em gái nhỏ của mình. Freen đối với anh có sự kính trọng và khoảng cách làm anh không thể thâm nhập vào cuộc sống của cô, đôi lúc Kerk rất ghen tị với em gái mình vì có thể ở bên cạnh cô. Sự ích kỉ ghen tị của anh đã phá vỡ sự liên kết tình cảm của cả ba. Chính anh đã mất lí trí muốn chiếm giữ cô hại Freen và cả Becky phải cắt đứt quan hệ với nhau, cũng vì sự tham lam phá vỡ tình cảm của họ anh mới có cơ hội chen chân vào cuộc sống của cô.