Chap 20

1.5K 124 8
                                    

  Trong khung cảnh bầu trời đầy sao lấp lánh trong không gian rộng lớn xuất hiện hai thân ảnh bé nhỏ ngồi dưới thảm cỏ sau khuôn viên trường.

Becky dẫn Freen đến ngôi trường em từng học và cô từng có khoảng thời gian dạy tại nơi này nó chất chưa bao kỉ niệm của em và cô.

" Chị Beck bầu trời thật đẹp nha". Freen thích thú ngắm nhìn bầu trời ban đêm lấp lánh những ánh sao nhỏ liền vui vẻ quay sang nhìn em mỉm cười nói. Becky để cho em tựa vào vai mình bàn tay xoa nhẹ khoát áo giúp cô giữ ấm cơ thể vì thể chất của cô vốn không tốt vốn ngoài trời lâu sẽ dễ bị cảm lạnh.

" Bầu trời đẹp hay là em đẹp?". Một ý nghĩ bỗng nảy ra trong đầu Becky, em nhìn Freen trêu chọc hỏi khiến cho đứa trẻ kia khoáng chốc liền ngẩn ngơ nhìn em hồi lâu sau đó trầm ngâm trả lời: " Bầu trời hôm nay đẹp vì nơi này có chị đó". Không biết học từ ai cách thả thính mật ngọt này nhưng nó đủ để làm trái tim của em tan chảy trong lời nói của cô, Becky hạnh phúc đưa tay nhéo mũi cô làm cô nhăn mặt giận dỗi vì em làm đau mình.

" Chị Beck có ngửi thấy mùi gì không?. Freen đột nhiên cảm nhận được mùi khói bốc lên nồng nặc khiến cho cả người cô liền khó chịu không thôi. Becky bên cạnh cũng cảm giác được bầu không khí lan tỏa ra sức nóng ngày càng cao hơn, đến khi nhìn kĩ em liền phát hiện ra trong kho trường đang bốc cháy dữ dội. Không nghĩ nhiều em đứng dậy liền kéo tay Freen cùng nhau rời khỏi nơi hỏa hoạn kia.

" Freen chị không sao chứ?"_ Becky bỗng dừng lại khi thấy cô hai tay ôm lấy ngực mình hô hấp khó khăn trên tràn mồ hôi chảy xuống không ngừng.

Nhìn thấy đám lửa sắp lan đến chỗ họ Becky rất nhanh đặt cô trên vai mình mà gắng sức chạy thật nhanh vứt bỏ cả đôi giày cao gọt, chân trần chạy trên cát đá va chạm lưu hằn những vết xướt rỉ máu. Em cảm thấy hối hận khi đưa cô đến nơi này để ngắm sao nhìn Freen mệt mỏi nằm trên lưng mình Becky chỉ nghĩ cách để thoát khỏi nơi này.

Phịch....

  Hết sức ngã khụy xuống sàn để Freen nằm hẳn lên người mình em thở dốc gượng người ngồi dậy tiếp tục đỡ lấy cô hai tay lục lọi chiếc túi tìm điện thoại để cầu sự giúp đỡ.

" Jisoo trường của em xảy ra hỏa hoạn chị mau gọi cứu hỏa giúp em". Nói rồi em liền ngất đi vì ngạt khí mà cô phát hiện em bất tỉnh liền rất lo lắng cố gắng lay em dậy không cho em ngủ nhưng không thể.

" Beck đừng ngủ Freen sợ lắm". Hai mắt lưng tròng giọng nghẹn ngào liên tục gọi tên em nhưng không một tiếng phản hồi. Cả hai nép người bên trong phòng thanh nhạc để tranh đám lửa đang lan ra ngày càng to hơn cô bây giờ rất rối không biết phải làm cách nào để ngọn lửa tránh làm bỏng đến em.

  Sau một lúc vắt óc suy nghĩ cô cũng tìm được xô nước bên cạnh cây đàn piano rất nhanh chạy đến đó mặc cho đám lửa từng đợt đốt xén cả tóc mình. Freen thành công lấy được xô nước liền cởi chiếc áo khoát của cô ra nhúng vào xô nước làm ướt nó sau liền trùm lên người em, dùng cơ thể mình bảo vệ em khỏi đám lửa và chờ đợi người tới giúp.

Ing..ing..

  Đội cứu hỏa lúc này cũng rất nhanh đã xuất hiện ở trường theo sau là cảnh sát.

HANAHAKINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ