admiring from afar.

256 34 4
                                    

reminder: tất cả đều là hư cấu.

---------------

Đêm đó, Hyunjin và Jeongin quyết định dọn chăn gối ra ngoài ban công nằm ngắm sao.

" Sáng mai anh Chan dậy mà thấy tụi mình nằm ngoài này chắc chắn sẽ cằn nhằn tụi mình một trận mất!" - Jeongin ôm chăn đứng nhìn Hyunjin sắp xếp gối. Anh đặt hai chiếc gối đầu của hai người cạnh nhau, hướng ra ngoài thềm ban công, để ngắm cho rõ. Hai gối ôm hai bên và một chiếc ở giữa hai người. Dù đã chính thức quen biết nhau nhưng vì bệnh tình của Jeongin vẫn đang phải điều trị nên Hyunjin sẵn sàng tôn trọng từng riêng tư của em.

" Ảnh cằn nhằn xíu là thôi ấy mà" - Hyunjin đón lấy hai chiếc mền từ tay Jeongin - " Nằm xuống đi, Innie."

" Này, sao anh cứ gọi em là Innie thế? Em lớn rồi mà."

" Lớn thế nào thì em vẫn là Innie 4 tuổi ngày nào thôi Jeongin ạ."

Hyunjin cười hiền, ánh mắt đầy chữ " tình " của anh lại nhìn Jeongin, lấp lánh.

Đối với Jeongin mà nói, Hwang Hyunjin rất kì diệu, anh đẹp, cực kì đẹp, nhưng đọng lại trong cậu ấn tượng về anh không phải là gương mặt đẹp, mà sau đó là cả một tâm hồn cao cả, ấm áp và lãng mạn. Cậu yêu anh, cũng vì vậy.

" Chắc là anh biết rồi, ngày trước em thích thầm anh đó."

Jeongin thủ thỉ sau khi đã yên vị ở chỗ nằm, cậu nói nhưng không nhìn thẳng anh, mắt cáo xinh đẹp đang bận ngắm sao.

" Tất nhiên là anh biết rồi, nhưng mà trách lúc đó anh hèn nhát, nhận ra em nhưng cứ âm thầm không dám hỏi, không thể chắc chắn được. Chỉ cho đến khi đọc thư em, anh mới có thể yên tâm anh đã tìm được Innie."

" Đừng nghĩ anh hèn nhát nữa, được không?"

Jeongin cau mày nhìn Hyunjin.

Hyunjin thấy tình hình có vẻ không ổn liền nhanh trí nắm lấy tay Jeongin, xoa xoa.

" Mà em thích anh từ bao giờ? Anh tò mò thật đó."

" Từ ngày anh cõng em về."

" Thế cơ á?" - Hyunjin tròn mắt.

" Sao lúc đấy anh biết nhà em ở đâu mà cõng về?" 

" Ơ-ờm..." 

Hyunjin ấp úng, trán đổ mồ hôi. Không thể nói lí do anh biết nhà cậu là vì đã lẳng lặng theo cậu về đến nhà tận mấy tháng trời. Nếu biết được, Jeongin chắc chắn sẽ giận anh lắm, vì anh hành xử như thế chẳng khác gì biến thái cả.

Khó xử khi thấy mắt cáo nhìn mình chăm chú đợi câu trả lời, Hyunjin liền lảng đi.

" Trăng hôm nay đẹp ghê."

Jeongin nhún vai, biết Hyunjin đang khó xử.

" Anh không muốn nói thì em không ép nữa."

Hyunjin chẳng biết phải phản ứng thế nào, chỉ biết cười trừ.

" Thôi mà Innie, đừng giận anh mà."

" Em đâu có giận anh, anh không nói được cũng không sao mà, chỉ là em tò mò thôi."

Hyunjin thở dài, lí do anh chỉ muốn bao bọc, che chở em mãi là vì em cứ luôn gượng ép mình phải hiểu chuyện, phải thông cảm cho người khác, lúc nào cũng đặt người ta lên trên cả và không cho phép bản thân mình được đòi hỏi.

[hyunin] each time you fall in love.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ